Would you like to inspect the original subtitles? These are the user uploaded subtitles that are being translated:
1
00:00:01,668 --> 00:00:05,046
NGUYÊN TÁC: HYUUGA NATSU
2
00:01:33,259 --> 00:01:34,928
{\an8}TÁC PHẨM NÀY LÀ HƯ CẤU,
TẤT CẢ TÊN NHÂN VẬT,
3
00:01:35,011 --> 00:01:36,429
{\an8}TỔ CHỨC VÀ CÁC DANH HIỆU CHÍNH THỨC KHÁC
ĐỀU LÀ SẢN PHẨM TƯỞNG TƯỢNG.
4
00:01:36,513 --> 00:01:38,264
Ông già!
5
00:01:41,184 --> 00:01:42,185
Ông già!
6
00:01:54,906 --> 00:01:57,283
Mong là ông già ở nhà vẫn ổn.
7
00:02:00,370 --> 00:02:03,790
À phải rồi. Sau buổi yến tiệc hôm qua…
8
00:02:03,873 --> 00:02:05,250
Em nói gì vậy?
9
00:02:05,333 --> 00:02:08,128
Vị Tổng quản đã ăn phải độc
đang vật vã lắm đó!
10
00:02:08,211 --> 00:02:09,587
Người bệnh phải nghỉ ngơi chứ!
11
00:02:11,923 --> 00:02:14,467
Nhờ họ mà mình được ngủ một giấc thật đã.
12
00:02:14,551 --> 00:02:16,594
Nhưng lẽ ra không nên
ngủ tới trưa thế này.
13
00:02:22,308 --> 00:02:24,686
Giờ không vẽ thêm tàn nhang
thì mình lại thấy thiếu thiếu…
14
00:02:29,899 --> 00:02:32,861
Nào. Hôm nay ngươi nên
nghỉ thêm chút một chút đi.
15
00:02:32,944 --> 00:02:37,365
Nô tì không dám.
Xin nương nương cứ sai bảo nô tì.
16
00:02:37,448 --> 00:02:39,367
Ơ, tàn nhang của ngươi…
17
00:02:39,450 --> 00:02:43,621
Nô tì thấy không quen lắm, nên nô tì
có thể giữ khuôn mặt này không ạ?
18
00:02:43,705 --> 00:02:45,665
Được chứ. Ngươi nói cũng đúng.
19
00:02:45,748 --> 00:02:48,835
Mọi người đều sốt sắng
hỏi xem thị nữ đó của ta là ai
20
00:02:48,918 --> 00:02:50,295
nên rất phiền phức!
21
00:02:50,378 --> 00:02:53,506
- Nô tì xin lỗi vì đã gây ra phiền phức.
- Không sao.
22
00:02:53,590 --> 00:02:56,801
À, Cao Thuận tới đây từ sáng đó.
Ngươi muốn gặp hắn không?
23
00:02:57,385 --> 00:03:01,431
Trông hắn có vẻ rảnh rỗi,
nên ta bảo hắn ra vườn nhổ cỏ rồi.
24
00:03:02,390 --> 00:03:03,808
Nhổ cỏ sao…
25
00:03:03,892 --> 00:03:07,770
Ngài ấy có cấp bậc khá caotrong buổi yến tiệc mà…
26
00:03:07,854 --> 00:03:09,314
Đúng là một người cần mẫn.
27
00:03:10,231 --> 00:03:11,900
Mình khá chắc là
28
00:03:11,983 --> 00:03:15,653
bản thân ngài ấycũng được các thị nữ hâm mộ lắm.
29
00:03:16,946 --> 00:03:20,033
Nô tì có thể mượn
phòng tiếp khách không ạ?
30
00:03:20,658 --> 00:03:21,910
Được chứ.
31
00:03:21,993 --> 00:03:23,661
- Hồng Nương?
- Vâng, nương nương.
32
00:03:23,745 --> 00:03:27,665
Mình có cảm giácánh mắt của Hồng Nương phát sáng.
33
00:03:28,374 --> 00:03:30,335
Ngài Nhâm Thị gửi thứ này cho cô.
34
00:03:32,170 --> 00:03:36,090
Đây là món canh vốn được phục vụ
cho Ngọc Diệp nương nương.
35
00:03:36,799 --> 00:03:39,427
- Đúng vậy.
- Ngài thật chu đáo làm sao.
36
00:03:40,887 --> 00:03:42,972
- Đừng ăn đấy nhé.
- Nô tì không ăn đâu.
37
00:03:43,765 --> 00:03:48,019
Bạc bị ăn mòn nhanh chóng.
Món canh bị ô-xy hóa rồi.
38
00:03:48,102 --> 00:03:51,105
- Hương vị không còn ngon nữa.
- Ra là vì hương vị sao?
39
00:03:51,189 --> 00:03:53,358
Ngài có từng
chạm tay vào cái bát này không?
40
00:03:53,441 --> 00:03:55,985
Không, tôi chưa từng chạm vào bát.
41
00:03:56,069 --> 00:03:58,529
Tôi chỉ nhúng thìa vào
xem có độc không thôi.
42
00:03:59,197 --> 00:04:01,950
Sau đó, tôi nhanh chóng dùng vải bọc lại.
43
00:04:04,160 --> 00:04:05,703
Ngài chờ chút.
44
00:04:05,787 --> 00:04:07,872
Cắt, cắt, cắt. Lách cách, lách cách.
45
00:04:09,332 --> 00:04:13,086
- Bông gòn, bột và bàn chải à?
- Đúng vậy.
46
00:04:13,169 --> 00:04:14,379
Cô sẽ làm gì với mấy thứ này?
47
00:04:15,046 --> 00:04:17,966
Ở phòng thuốc nơi nô tì từng làm,
chúng thần hay bôi thuốc nhuộm
48
00:04:18,049 --> 00:04:21,344
lên những thứ không được động vào
để phòng có ai đó phá phách.
49
00:04:21,427 --> 00:04:23,179
Nô tì đang làm tương tự.
50
00:04:23,763 --> 00:04:27,684
Dễ thôi. Phủ bột lên cục bông gòn,
51
00:04:28,518 --> 00:04:30,687
rồi phết lên bát đựng.
52
00:04:30,770 --> 00:04:34,107
Sau đó, nô tì dùng bàn chải
quét bớt phần bột dư thừa.
53
00:04:36,776 --> 00:04:39,821
- Thấy rồi.
- Có mấy vết màu trắng.
54
00:04:39,904 --> 00:04:43,283
Dấu vết đó cho thấy
có người từng chạm vào bát.
55
00:04:43,366 --> 00:04:47,370
Những nơi bị đầu ngón tay
chạm vào sẽ lưu lại dấu vết.
56
00:04:47,453 --> 00:04:51,249
Với đồ dùng bằng bạc dễ bị ăn mòn
thì càng dễ xác định hơn.
57
00:04:51,332 --> 00:04:54,711
Đồ bằng bạc luôn được lau bằng vải
trước khi đem ra sử dụng.
58
00:04:55,378 --> 00:04:58,631
Nói vậy thì
những dấu tay còn lưu lại lúc này là của
59
00:04:58,715 --> 00:05:01,718
những người từng cầm vào bát
sau khi bát được lau sạch?
60
00:05:02,302 --> 00:05:03,428
Chính xác.
61
00:05:04,262 --> 00:05:06,222
Kích cỡ và vị trí của dấu tay
62
00:05:06,306 --> 00:05:09,267
là đủ để cho chúng ta biết
cách họ cầm vào bát.
63
00:05:10,018 --> 00:05:11,436
Người cầm vào chiếc bát này…
64
00:05:13,229 --> 00:05:14,188
Có chuyện gì sao?
65
00:05:18,776 --> 00:05:20,278
Không có gì.
66
00:05:20,361 --> 00:05:24,240
Nô tì đoán có tổng cộng bốn người
từng chạm vào cái bát này.
67
00:05:24,324 --> 00:05:25,408
Bốn người sao?
68
00:05:26,367 --> 00:05:29,495
Đầu tiên là ba ngườichạm vào xung quanh bát.
69
00:05:30,121 --> 00:05:33,708
Người múc canh, người bưng bê,
70
00:05:34,834 --> 00:05:36,544
người thử độc của Lí Thụ nương nương,
71
00:05:37,920 --> 00:05:42,800
và một người cuối cùng,là người đã chạm vào mép bát.
72
00:05:42,884 --> 00:05:47,555
Nô tì nghĩ kẻ bỏ độc vào canh
là người bí ẩn cuối cùng đó.
73
00:05:48,639 --> 00:05:50,516
Nếu đúng là thế, tại sao trên bát lại có
74
00:05:50,600 --> 00:05:53,936
dấu vấn tay của người thử độc
cho phi tần thượng cấp khác?
75
00:05:54,729 --> 00:05:56,522
Dễ hiểu thôi.
76
00:05:56,606 --> 00:06:01,152
Người thử độc của Lí Thụ nương nương đã
đổi đồ ăn để gây khó dễ cho nương nương.
77
00:06:01,235 --> 00:06:03,821
- Mà không biết rằng trong đó có độc.
- Đổi đồ ăn sao?
78
00:06:05,114 --> 00:06:06,282
Là hành vi bắt nạt.
79
00:06:06,365 --> 00:06:08,576
Một thị nữ lại bắt nạt
80
00:06:08,659 --> 00:06:11,162
- một phi tần thượng cấp sao?
- Khó tin lắm nhỉ?
81
00:06:11,996 --> 00:06:13,289
Cho tôi biết thêm được không?
82
00:06:14,665 --> 00:06:19,378
Xin ngài lưu ý rằng
đây chỉ là suy đoán của cá nhân nô tì.
83
00:06:19,462 --> 00:06:20,838
Tôi hiểu điều đó.
84
00:06:20,922 --> 00:06:24,926
Ngài có nhớ trang phục mà
Lí Thụ nương nương mặc đến yến tiệc không?
85
00:06:25,009 --> 00:06:27,804
Có. Một bộ trang phục
màu hồng rực nổi bật.
86
00:06:28,554 --> 00:06:30,139
Thường thì khi một phi tần
87
00:06:30,223 --> 00:06:33,101
chọn trang phục gần giống màucủa Ngọc Diệp nương nương,
88
00:06:33,684 --> 00:06:36,562
các thị nữ sẽ khuyên can
người đó đổi bộ đồ khác.
89
00:06:36,646 --> 00:06:40,900
Nếu không, các thị nữ cũng sẽ mặc
trang phục cùng màu với chủ nhân của mình.
90
00:06:41,776 --> 00:06:45,613
Tuy nhiên, các thị nữ của
Lí Thụ nương nương đều mặc màu trắng.
91
00:06:47,490 --> 00:06:50,827
Khiến cho Lí Thụ nương nương,người mặc màu hồng,
92
00:06:50,910 --> 00:06:53,579
trở thành một trò hềvì không hiểu phép tắc.
93
00:06:53,663 --> 00:06:55,498
Các thị nữ nên hỗ trợ chủ nhân của mình.
94
00:06:56,457 --> 00:06:58,751
Nếu vậy thì hôm đó…
95
00:06:58,835 --> 00:07:02,004
Các người không nhận thức được
vị trí của mình khi là thị nữ sao?
96
00:07:02,088 --> 00:07:04,257
Lại dám gợi ý cho
chủ nhân mặc đồ màu hồng!
97
00:07:06,008 --> 00:07:08,469
Thị nữ của A Đa nương nương đã khiển trách
98
00:07:08,553 --> 00:07:11,055
các thị nữ của Lí Thụ nương nươngvì sự kém cỏi.
99
00:07:11,848 --> 00:07:13,975
Ở trong hậu cung, giữa vô vàn kẻ thù,
100
00:07:14,058 --> 00:07:16,436
người duy nhấtmột phi tần có thể tin tưởng
101
00:07:16,519 --> 00:07:18,729
là các thị nữ của chính mình.
102
00:07:18,813 --> 00:07:22,608
Lí Thụ nương nương bé nhỏ chỉ đơn thuần
nghe theo gợi ý của các thị nữ
103
00:07:22,692 --> 00:07:23,734
khi mặc trang phục đó
104
00:07:24,360 --> 00:07:27,321
và bị mất mặttrước bao nhiêu người như thế.
105
00:07:27,405 --> 00:07:28,906
Nương nương không biết việc đó.
106
00:07:29,824 --> 00:07:33,369
Không chỉ vậy, họ còn tráo đồ ăn
107
00:07:33,453 --> 00:07:36,289
để gây thêm khó khăn
cho Lí Thụ nương nương sao?
108
00:07:36,372 --> 00:07:41,377
Phải, họ không biết đồ ăn có độc.
Mặc dù việc đó giúp cứu mạng nương nương.
109
00:07:43,754 --> 00:07:45,256
Cách làm của họ thật dơ bẩn.
110
00:07:47,550 --> 00:07:49,177
Sao họ lại làm vậy chứ?
111
00:07:49,969 --> 00:07:53,389
Dù còn trẻ nhưng Lí Thụ nương nươnglại là phi tần của Tiên Vương quá cố,
112
00:07:53,473 --> 00:07:55,933
sau khi Người băng hà thì cô ấy đi tu.
113
00:07:57,185 --> 00:07:59,979
Cô ấy được dạy từ bé rằng
114
00:08:00,062 --> 00:08:02,607
làm thê thiếp phải hết lòng vì phu quân.
115
00:08:02,690 --> 00:08:06,319
Mọi người chắc hẳn đều cho rằngnương nương chẳng có đức hạnh
116
00:08:06,402 --> 00:08:08,696
khi lấy con trai củaphu quân quá cố của mình.
117
00:08:10,865 --> 00:08:12,492
Nô tì nghĩ dấu tay trên mép bát
118
00:08:13,409 --> 00:08:16,120
là của tên thủ phạm đã hạ độc nương nương.
119
00:08:16,704 --> 00:08:20,875
- Khi bỏ độc vào, kẻ đó đã cầm ở mép bát.
- Tôi hiểu rồi.
120
00:08:21,876 --> 00:08:24,462
Nơi mà chủ nhân sẽ chạm môi vào
121
00:08:24,545 --> 00:08:26,422
lẽ ra nô tì sẽ không được chạm đến.
122
00:08:26,506 --> 00:08:27,882
Hồng Nương đã dạy nô tì điều đó.
123
00:08:29,008 --> 00:08:31,052
Đó là tất cả những suy đoán của nô tì.
124
00:08:32,845 --> 00:08:36,098
- Tôi có thể hỏi một câu không?
- Câu gì ạ?
125
00:08:38,392 --> 00:08:41,896
Tại sao hôm qua cô lại
cố gắng bao che cho người thử độc đó?
126
00:08:45,024 --> 00:08:48,152
Tôi chỉ tò mò thôi.
Không phải để truy cứu hay gì đâu.
127
00:08:51,781 --> 00:08:53,324
Mạng sống của một thị nữ
128
00:08:53,407 --> 00:08:56,661
rẻ rúng hơn nhiều so với một phi tần.
129
00:08:59,163 --> 00:09:02,792
Đặc biệt là sinh mạng của người thử độc.
130
00:09:09,674 --> 00:09:11,884
Tôi sẽ lựa lời bẩm báo lại
cho ngài Nhâm Thị.
131
00:09:12,718 --> 00:09:14,136
Nô tì rất cảm kích.
132
00:09:17,974 --> 00:09:21,352
Một mặt nào đó thì mình phải cảm ơn cô ta
133
00:09:21,435 --> 00:09:22,687
vì đã tráo các món ăn.
134
00:09:24,480 --> 00:09:26,607
Cũng nhờ vậy mà mình mới được nếm vị độc.
135
00:09:28,067 --> 00:09:32,488
Lúc đó mà nuốt ngụm canh vào
thì có phải hay không…
136
00:09:36,576 --> 00:09:38,995
- Chỉ vậy thôi ạ.
- Ta hiểu rồi.
137
00:09:39,870 --> 00:09:42,498
Lần nào ngươi cũng
rất biết sắp xếp câu từ.
138
00:09:43,124 --> 00:09:47,712
- Vậy sao ạ?
- Nghĩ sao cũng thấy đây là đấu đá nội bộ.
139
00:09:47,795 --> 00:09:50,006
Với tình hình hiện tại thì đúng là vậy.
140
00:09:51,507 --> 00:09:53,259
Ngươi nói nghe đơn giản quá.
141
00:09:54,343 --> 00:09:58,431
Vì vụ này mà ta thức trắng đêm hôm qua.
Thậm chí còn chưa được thay đồ nữa.
142
00:09:58,514 --> 00:09:59,890
Ta không muốn nghĩ gì nữa.
143
00:10:00,766 --> 00:10:02,977
Ngài đang để lộ bản chất thật kìa.
144
00:10:03,060 --> 00:10:06,397
- Có sao đâu. Đâu có ai ở đây.
- Có thần ở đây.
145
00:10:07,106 --> 00:10:09,942
- Ngươi không tính.
- Tính chứ ạ.
146
00:10:10,026 --> 00:10:14,447
- Dù ta có nói sao cũng không được à?
- Thần đã biết ngài đủ lâu để hiểu.
147
00:10:14,530 --> 00:10:18,367
Thật phiền khi có người
ở bên chăm sóc mình từ bé đến lớn.
148
00:10:19,910 --> 00:10:22,747
Ngài Nhâm Thị.
Ngài vẫn đang mang trâm cài tóc kìa.
149
00:10:22,830 --> 00:10:25,750
Ồ phải. Ta quên bẵng đi mất.
150
00:10:25,833 --> 00:10:27,752
Cây trâm bị tóc che mất.
151
00:10:27,835 --> 00:10:31,047
Nên thần nghĩ chưa có ai
nhận ra cấp bậc của ngài đâu.
152
00:10:31,130 --> 00:10:32,715
Người giữ giúp ta nhé?
153
00:10:33,924 --> 00:10:36,260
Ngài đừng tùy tiện quẳng đi vậy chứ.
154
00:10:37,637 --> 00:10:42,266
Cây trâm này chỉ có người có cấp bậc
đặc biệt mới được đeo. Xin hãy cẩn trọng.
155
00:10:42,933 --> 00:10:45,645
- Biết rồi, ta biết rồi.
- Ngài vẫn chưa biết gì cả.
156
00:10:47,521 --> 00:10:49,106
Vậy, thần xin cáo lui.
157
00:10:54,862 --> 00:10:56,072
Đến lúc làm việc rồi…
158
00:10:59,659 --> 00:11:03,371
- Thế cậu có nhận được cây trâm nào không?
- Có.
159
00:11:06,040 --> 00:11:08,125
Vậy sao. Vậy nghĩa là
160
00:11:09,502 --> 00:11:11,087
cậu có thể rời hậu cung rồi!
161
00:11:14,006 --> 00:11:17,551
- Cậu vừa nói gì?
- Cậu có thể rời hậu cung rồi?
162
00:11:18,177 --> 00:11:19,970
Nói rõ hơn cho tớ biết đi!
163
00:11:21,847 --> 00:11:22,973
Được…
164
00:11:25,393 --> 00:11:28,145
Trong hậu cung, cậu không thể
gặp được nam nhân bên ngoài,
165
00:11:28,813 --> 00:11:33,442
nhưng nếu được cấp phép đặc biệt,
nam nhân có thể đưa nữ nhân ra ngoài.
166
00:11:33,526 --> 00:11:34,443
Tớ hiểu rồi.
167
00:11:34,527 --> 00:11:38,030
Vậy ra đó là ý nghĩa của
trâm cài tóc nhận được ở yến tiệc à.
168
00:11:38,114 --> 00:11:39,740
Chính xác!
169
00:11:39,824 --> 00:11:44,412
Nói cách khác, cậu có thể dùng cây trâm
để yêu cầu được đưa ra khỏi hậu cung.
170
00:11:45,204 --> 00:11:48,916
Tớ hiểu rồi.
Cảm ơn Tiểu Lan. Để tớ thử xem.
171
00:11:50,376 --> 00:11:51,502
Không có gì!
172
00:11:52,378 --> 00:11:54,713
Miêu Miêu, cảm ơn vì cho tớ táo gai nhé!
173
00:11:55,339 --> 00:11:56,757
Ăn ngon lắm!
174
00:12:01,429 --> 00:12:06,350
Mình nhận được tổng cộng bốn cây trâm.Trong đó có hai cây của nam nhân.
175
00:12:07,268 --> 00:12:12,189
Chờ đã. Nếu đã mất "của quý"
thì có còn được coi là nam nhân không?
176
00:12:13,023 --> 00:12:14,233
Dược sư!
177
00:12:15,651 --> 00:12:16,569
Thôi được rồi.
178
00:12:21,824 --> 00:12:24,910
Ngài Lí Bạch, một cung nữ
trong hậu cung đang ở đây.
179
00:12:24,994 --> 00:12:26,454
Sao? Ta hiểu rồi.
180
00:12:28,164 --> 00:12:32,168
Nên làm gì đây? Có ngườixem trọng cây trâm cài tóc đó sao…
181
00:12:32,251 --> 00:12:35,087
Nhưng khước từ một người đẹpthì phí phạm quá…
182
00:12:35,171 --> 00:12:37,089
{\an8}CUNG PHỈ THÚY - MIÊU MIÊU
183
00:12:37,173 --> 00:12:40,968
Mình chỉ đưa trâm
cho một thị nữ ở Cung Phỉ Thúy.
184
00:12:41,051 --> 00:12:42,595
Vậy nghĩa là…
185
00:12:44,305 --> 00:12:45,598
cô gái đó sao.
186
00:12:46,974 --> 00:12:49,852
Mình nên từ chối thế nào đây?
187
00:12:52,438 --> 00:12:54,064
Nô tì xin phép.
188
00:12:57,026 --> 00:12:57,943
Xin thứ lỗi vì để ngài chờ.
189
00:12:58,569 --> 00:13:00,279
Từ từ, ngươi là ai?
190
00:13:00,946 --> 00:13:05,868
- Nô tì nghe thấy câu đó nhiều rồi.
- Trang điểm vào đúng là khác biệt.
191
00:13:05,951 --> 00:13:07,328
Cả câu đó nữa.
192
00:13:09,371 --> 00:13:12,291
Mà sao ngươi lại gọi ta?
193
00:13:13,083 --> 00:13:15,085
Nô tì muốn về thăm nhà.
194
00:13:15,169 --> 00:13:19,465
Về nhà? Ngươi có hiểu
ý nghĩa của cây trâm này không đó?
195
00:13:19,548 --> 00:13:22,259
Nô tì nghe nói mình có thể
về thăm nhà ít ngày
196
00:13:22,343 --> 00:13:24,428
nếu có ngài bảo đảm.
197
00:13:24,512 --> 00:13:26,472
Bực mình thật đấy.
198
00:13:26,555 --> 00:13:30,392
Một thị nữ như ngươi đang yêu cầu
quan võ như ta bảo đảm cho ngươi sao?
199
00:13:31,227 --> 00:13:32,394
Đúng vậy.
200
00:13:33,479 --> 00:13:37,316
Ngươi gọi ta đi cả đoạn đường đến đây
vì việc đó thôi à?
201
00:13:37,399 --> 00:13:38,234
Đúng vậy.
202
00:13:38,317 --> 00:13:42,029
Ta nên khen ngươi
can đảm hay liều mạng đây?
203
00:13:43,322 --> 00:13:45,032
Tóm lại là
204
00:13:45,115 --> 00:13:49,453
ngươi đang lợi dụng ta
để được về thăm nhà sao?
205
00:13:49,537 --> 00:13:53,916
Không hề. Nô tì cũng đã
suy nghĩ xem làm sao để đáp lễ ngài.
206
00:13:57,211 --> 00:13:58,087
{\an8}THƯ GIỚI THIỆU TỪ LỤC THANH QUÁN
BẠCH LINH - NỮ HOA - MAI MAI
207
00:13:58,671 --> 00:14:01,423
Một bữa tiệc ngắm hoa
ở Lục Thanh quán thì sao ạ?
208
00:14:04,134 --> 00:14:05,427
Lục Thanh quán sao?
209
00:14:05,511 --> 00:14:09,265
Đùa ta à! Muốn đến đó
phải tốn cả một năm bổng lộc đó!
210
00:14:09,348 --> 00:14:13,894
Ngài khỏi lo. Ngài sẽ hiểu
khi đọc thư giới thiệu này.
211
00:14:13,978 --> 00:14:17,147
Bạch Linh. Nữ Hoa. Mai Mai.
212
00:14:18,357 --> 00:14:20,234
Càng lúc càng thấy khó tin!
213
00:14:20,317 --> 00:14:23,612
Đến cả các quan đứng đầu
cũng khó mà mời nổi ba hồng bài này!
214
00:14:23,696 --> 00:14:26,907
Nếu ngài không tin
thì nô tì không còn cách nào khác.
215
00:14:26,991 --> 00:14:30,119
Xin thứ lỗi vì gây mất thời gian của ngài.
216
00:14:30,202 --> 00:14:32,830
- Chờ đã…
- Thật đáng tiếc làm sao.
217
00:14:32,913 --> 00:14:36,542
Nô tì đành nhờ người khác vậy.
Xin hãy xem như nô tì chưa nói gì.
218
00:14:38,335 --> 00:14:41,255
Nữ nhân này còn nhận được trâmtừ người khác nữa sao?
219
00:14:41,338 --> 00:14:44,258
Trâm làm từ thạch anh hồng và từ bạc?
220
00:14:44,341 --> 00:14:47,052
Hai người họ đều có cấp bậc cao hơn mình!
221
00:14:47,136 --> 00:14:48,762
Cô gái này rốt cuộc là ai?
222
00:14:49,388 --> 00:14:51,765
Vậy nghĩa là lời đề nghị nàyhoàn toàn chính đáng?
223
00:14:51,849 --> 00:14:54,018
Không, vẫn khả nghi quá!
224
00:14:54,101 --> 00:14:58,981
Nhưng nếu là thật,mình sẽ không còn cơ hội được gặp
225
00:14:59,064 --> 00:15:00,524
ba hồng bài mất…
226
00:15:01,108 --> 00:15:02,818
Mình nên làm sao?
227
00:15:04,778 --> 00:15:06,697
Vậy, ngài thấy thế nào?
228
00:15:14,830 --> 00:15:16,624
Việc này cứ để cho ta.
229
00:15:16,707 --> 00:15:18,918
Chúc mừng em, Miêu Miêu!
230
00:15:19,001 --> 00:15:21,670
Nghĩ đến việc
Miêu Miêu đi trước cả chúng ta…
231
00:15:21,754 --> 00:15:25,132
- Thật sự mừng quá!
- Có vẻ cô đã gặp đúng người tốt rồi!
232
00:15:26,300 --> 00:15:27,384
Cảm ơn mọi người.
233
00:15:27,468 --> 00:15:29,845
Sao trông em bình thản quá vậy?
234
00:15:29,929 --> 00:15:32,389
Không sao đâu. Em sẽ mang quà về.
235
00:15:32,473 --> 00:15:35,434
- Làm sao em gặp được người đó?
- Tự nhiên gặp được thôi ạ…
236
00:15:36,226 --> 00:15:40,022
Xem ra cô bé vẫn chưa biết
ý nghĩa thực sự của cây trâm cài tóc rồi.
237
00:15:40,105 --> 00:15:42,483
Ta cũng nghĩ vậy.
238
00:15:42,566 --> 00:15:45,277
Trời đất. Ta thấy thương thay cho ngài ấy…
239
00:15:48,155 --> 00:15:49,448
Thú vị thật đó.
240
00:15:51,283 --> 00:15:53,535
Ngài ấy sẽ có biểu cảm ra sao nhỉ?
241
00:15:53,619 --> 00:15:57,414
Thật là! Có vẻ lại sắp có chuyện rồi đây.
242
00:15:57,498 --> 00:15:59,375
Còn Nhâm Thị, sau khi xong việc,
243
00:15:59,458 --> 00:16:02,211
cảm thấy chán nên đã ghé thăm
244
00:16:02,294 --> 00:16:05,798
ngay sau ngày Miêu Miêu rời đi.
245
00:16:05,881 --> 00:16:10,135
Miêu Miêu đã rời đi
cùng với một nam nhân bí ẩn rồi.
246
00:16:16,642 --> 00:16:18,602
Để về thăm nhà trong ba ngày!
247
00:16:19,770 --> 00:16:23,357
Nhà của mình ở phố đèn đỏ, không quá xa.
248
00:16:24,441 --> 00:16:27,069
Sau khi đi gần hết hậu cungvà ra khỏi tường thành,
249
00:16:27,152 --> 00:16:29,113
chỉ cần đi bộ một đoạn là tới.
250
00:16:31,240 --> 00:16:33,867
Có vậy thôi mà cũng đi xe ngựa thì lố quá.
251
00:16:33,951 --> 00:16:36,745
Nhưng dù sao thìba hồng bài ở Lục Thanh quán
252
00:16:36,829 --> 00:16:40,666
giống như những nữ thầnđược ngưỡng mộ bởi cả những người thường…
253
00:16:41,542 --> 00:16:44,628
Có phúc lắmmới được trông thấy họ một lần đó.
254
00:16:44,712 --> 00:16:46,880
Sắp tới nơi rồi!
255
00:16:48,674 --> 00:16:49,842
Đây là phố đèn đỏ!
256
00:16:53,137 --> 00:16:57,558
Nhiều cô gái tìm đến đây với ước aođược như người mình ngưỡng mộ,
257
00:16:57,641 --> 00:16:59,351
nhưng không dễ dàng chút nào.
258
00:17:00,227 --> 00:17:02,855
Ngay cả với các hầu gái hay kỹ nữ tập sự,
259
00:17:02,938 --> 00:17:04,690
chẳng có gì đảm bảo họ sẽ có khách mua.
260
00:17:07,276 --> 00:17:10,070
- Đây là Lục Thanh quán sao…
- Đúng vậy.
261
00:17:10,154 --> 00:17:10,988
LỤC THANH QUÁN
262
00:17:11,071 --> 00:17:13,407
Trông trang nghiêm quá.
263
00:17:13,490 --> 00:17:17,369
Đây là một kỹ viện lâu đời với đủ loại
kỹ nữ trải dài từ tầm trung cho đến
264
00:17:17,453 --> 00:17:18,787
những kỹ nữ cao cấp nhất.
265
00:17:20,372 --> 00:17:22,041
Lâu rồi không gặp, bà bà!
266
00:17:23,375 --> 00:17:24,293
Mọi người sao rồi…
267
00:17:29,673 --> 00:17:31,633
Mi còn dám nói "Lâu rồi không gặp" à?
268
00:17:31,717 --> 00:17:32,718
Con ngố này!
269
00:17:32,801 --> 00:17:35,721
Ngươi có sao không? Bà già này bị gì vậy?
270
00:17:36,388 --> 00:17:40,100
Đây là lão tú bà, chủ của Lục Thanh quán.
271
00:17:40,184 --> 00:17:41,393
Hoài niệm quá.
272
00:17:41,477 --> 00:17:44,146
Trước đây nô tì toàn
nôn chất độc ra bằng cách này.
273
00:17:44,855 --> 00:17:46,774
Gì đây? Người bảo đảm rất giàu có đây sao?
274
00:17:47,524 --> 00:17:51,320
Mặt mũi được đó, cơ thể cũng không tồi.
275
00:17:51,403 --> 00:17:54,239
Nghe nói ngài được thăng tiến từ sớm lắm.
276
00:17:54,323 --> 00:17:57,785
Bà bà, ai lại nói vậy
trước mặt người ta chứ.
277
00:17:57,868 --> 00:18:00,162
Này, đi gọi Bạch Linh ra đây.
278
00:18:00,245 --> 00:18:02,081
- Hôm nay con bé sẽ tiếp trà.
- Vâng!
279
00:18:02,915 --> 00:18:07,377
- Bạch Linh…
- Ngài tự tin với bắp tay của mình chứ?
280
00:18:07,461 --> 00:18:09,421
Ta rèn luyện thể lực mỗi ngày đó.
281
00:18:10,214 --> 00:18:12,883
Đây sao? Có lẽ sẽ có ích đây…
282
00:18:12,966 --> 00:18:14,593
Mời đi lối này!
283
00:18:15,511 --> 00:18:16,470
Ta hồi hộp quá.
284
00:18:17,346 --> 00:18:20,057
- Chúc ngài may mắn nhé!
- Được!
285
00:18:22,392 --> 00:18:25,312
Miêu Miêu. Mi đúng thật là!
286
00:18:25,395 --> 00:18:28,398
Biến mất suốt mười tháng
mà không nói một lời.
287
00:18:28,482 --> 00:18:32,361
Con đâu làm gì được.
Bà bà không đọc trong bảng gỗ con gửi à?
288
00:18:32,444 --> 00:18:36,323
Tất nhiên ta đọc rồi! Chứ nghĩ sao
ta lại tiếp đãi kẻ mới đến lần đầu?
289
00:18:36,406 --> 00:18:38,617
Con biết rồi.
290
00:18:38,700 --> 00:18:41,954
Đây là nửa số tiền con kiếm được
trong hậu cung từ trước đến giờ.
291
00:18:42,037 --> 00:18:44,039
Con đã nhờ họ trả trước đó.
292
00:18:44,123 --> 00:18:46,333
Lần này là Bạch Linh đó!
293
00:18:46,416 --> 00:18:48,293
Chỗ này đâu có đủ.
294
00:18:48,377 --> 00:18:51,463
- Chỉ uống trà thôi mà!
- Đồ ngốc!
295
00:18:51,547 --> 00:18:54,967
Mi thực sự nghĩ với bắp tay đó
thì Bạch Linh sẽ không làm gì sao?
296
00:18:55,050 --> 00:18:56,051
Cũng đúng.
297
00:18:56,135 --> 00:18:59,680
- Nhưng vụ đó con đâu làm gì được…
- Tất nhiên rồi!
298
00:18:59,763 --> 00:19:02,015
Nên ta sẽ ghi sổ cho mi.
299
00:19:02,099 --> 00:19:03,559
Con cũng đâu trả nổi…
300
00:19:03,642 --> 00:19:05,978
Thế thì lôi hết
khách hàng tiềm năng nhất về đây!
301
00:19:06,061 --> 00:19:09,982
Trẻ trung giống tên đó là được,
để ta ép kiệt ra bã luôn!
302
00:19:11,066 --> 00:19:13,110
Thái giám có đến làm khách được không nhỉ?
303
00:19:14,027 --> 00:19:17,739
Không được. Các kỹ nữ sẽ bủa vây anh tavà không kinh doanh nổi mất.
304
00:19:18,782 --> 00:19:21,743
Còn với Cao Thuận và tên lang băm đóthì mình thấy hơi tội lỗi…
305
00:19:23,245 --> 00:19:27,207
Miêu Miêu. Chắc lão già
đang ở nhà đó. Về gặp ông ta đi.
306
00:19:31,378 --> 00:19:33,463
Chỉ cần sang tới phố bên cạnh,
307
00:19:33,547 --> 00:19:35,716
thì cảnh tượng sẽ thay đổi hoàn toàn.
308
00:19:36,675 --> 00:19:40,470
Những ngôi nhà xiêu vẹo,đầy rẫy người ăn xin và kẻ lang thang.
309
00:19:42,598 --> 00:19:44,474
Vẫn chẳng có gì thay đổi.
310
00:19:58,947 --> 00:20:00,866
Con về rồi, ông già.
311
00:20:00,949 --> 00:20:04,870
Ồ, mừng con về nhà. Con về muộn đó.
312
00:20:06,997 --> 00:20:08,874
Cuối cùng mình cũng được về nhà.
313
00:20:09,750 --> 00:20:13,712
Thực ra hôm đó con ra ngoài
kiếm màu nhuộm để vẽ tàn nhang.
314
00:20:13,795 --> 00:20:15,047
Nhưng rồi…
315
00:20:26,516 --> 00:20:28,310
Thời hạn làm việc của con vẫn còn.
316
00:20:28,393 --> 00:20:30,938
- Ngày kia con phải trở lại cung rồi.
- Ta hiểu rồi.
317
00:20:31,563 --> 00:20:34,441
Con muốn đi tắm, nhưng lại buồn ngủ quá.
318
00:20:34,524 --> 00:20:38,362
Ngày mai con qua
Lục Thanh quán mượn phòng tắm đi.
319
00:20:40,239 --> 00:20:41,448
Con biết rồi.
320
00:21:00,175 --> 00:21:01,802
Nội cung ư?
321
00:21:02,636 --> 00:21:04,429
Định mệnh đang muốn trêu đùa sao?
322
00:22:36,063 --> 00:22:38,940
GIỚI THIỆU TẬP SAU
323
00:22:47,741 --> 00:22:49,910
{\an8}Tập tiếp theo, "Cây lúa mì".
324
00:22:49,993 --> 00:22:51,828
{\an8}Biên dịch: Thỏ Koyuki
30574
Can't find what you're looking for?
Get subtitles in any language from opensubtitles.com, and translate them here.