All language subtitles for The.Apothecary.Diaries.S01E07.WEBRip.Netflix.vi

af Afrikaans
ak Akan
sq Albanian
am Amharic
ar Arabic
hy Armenian
az Azerbaijani
eu Basque
be Belarusian
bem Bemba
bn Bengali
bh Bihari
bs Bosnian
br Breton
bg Bulgarian
km Cambodian
ca Catalan
ceb Cebuano
chr Cherokee
ny Chichewa
zh-CN Chinese (Simplified)
zh-TW Chinese (Traditional)
co Corsican
hr Croatian
cs Czech
da Danish
nl Dutch
en English
eo Esperanto
et Estonian
ee Ewe
fo Faroese
tl Filipino
fi Finnish
fr French
fy Frisian
gaa Ga
gl Galician
ka Georgian
de German
el Greek
gn Guarani
gu Gujarati
ht Haitian Creole
ha Hausa
haw Hawaiian
iw Hebrew
hi Hindi
hmn Hmong
hu Hungarian
is Icelandic
ig Igbo
id Indonesian
ia Interlingua
ga Irish
it Italian
ja Japanese
jw Javanese
kn Kannada
kk Kazakh
rw Kinyarwanda
rn Kirundi
kg Kongo
ko Korean
kri Krio (Sierra Leone)
ku Kurdish
ckb Kurdish (Soranî)
ky Kyrgyz
lo Laothian
la Latin
lv Latvian
ln Lingala
lt Lithuanian
loz Lozi
lg Luganda
ach Luo
lb Luxembourgish
mk Macedonian
mg Malagasy
ms Malay
ml Malayalam
mt Maltese
mi Maori
mr Marathi
mfe Mauritian Creole
mo Moldavian
mn Mongolian
my Myanmar (Burmese)
sr-ME Montenegrin
ne Nepali
pcm Nigerian Pidgin
nso Northern Sotho
no Norwegian
nn Norwegian (Nynorsk)
oc Occitan
or Oriya
om Oromo
ps Pashto
fa Persian
pl Polish
pt-BR Portuguese (Brazil)
pt Portuguese (Portugal)
pa Punjabi
qu Quechua
ro Romanian
rm Romansh
nyn Runyakitara
ru Russian
sm Samoan
gd Scots Gaelic
sr Serbian
sh Serbo-Croatian
st Sesotho
tn Setswana
crs Seychellois Creole
sn Shona
sd Sindhi
si Sinhalese
sk Slovak
sl Slovenian
so Somali
es Spanish
es-419 Spanish (Latin American)
su Sundanese
sw Swahili
sv Swedish
tg Tajik
ta Tamil
tt Tatar
te Telugu
ti Tigrinya
to Tonga
lua Tshiluba
tum Tumbuka
tr Turkish
tk Turkmen
tw Twi
ug Uighur
uk Ukrainian
ur Urdu
uz Uzbek
vi Vietnamese
cy Welsh
wo Wolof
xh Xhosa
yi Yiddish
yo Yoruba
zu Zulu
Would you like to inspect the original subtitles? These are the user uploaded subtitles that are being translated: 1 00:00:01,668 --> 00:00:05,046 NGUYÊN TÁC: HYUUGA NATSU 2 00:01:33,259 --> 00:01:34,928 {\an8}TÁC PHẨM NÀY LÀ HƯ CẤU, TẤT CẢ TÊN NHÂN VẬT, 3 00:01:35,011 --> 00:01:36,429 {\an8}TỔ CHỨC VÀ CÁC DANH HIỆU CHÍNH THỨC KHÁC ĐỀU LÀ SẢN PHẨM TƯỞNG TƯỢNG. 4 00:01:36,513 --> 00:01:38,264 Ông già! 5 00:01:41,184 --> 00:01:42,185 Ông già! 6 00:01:54,906 --> 00:01:57,283 Mong là ông già ở nhà vẫn ổn. 7 00:02:00,370 --> 00:02:03,790 À phải rồi. Sau buổi yến tiệc hôm qua… 8 00:02:03,873 --> 00:02:05,250 Em nói gì vậy? 9 00:02:05,333 --> 00:02:08,128 Vị Tổng quản đã ăn phải độc đang vật vã lắm đó! 10 00:02:08,211 --> 00:02:09,587 Người bệnh phải nghỉ ngơi chứ! 11 00:02:11,923 --> 00:02:14,467 Nhờ họ mà mình được ngủ một giấc thật đã. 12 00:02:14,551 --> 00:02:16,594 Nhưng lẽ ra không nên ngủ tới trưa thế này. 13 00:02:22,308 --> 00:02:24,686 Giờ không vẽ thêm tàn nhang thì mình lại thấy thiếu thiếu… 14 00:02:29,899 --> 00:02:32,861 Nào. Hôm nay ngươi nên nghỉ thêm chút một chút đi. 15 00:02:32,944 --> 00:02:37,365 Nô tì không dám. Xin nương nương cứ sai bảo nô tì. 16 00:02:37,448 --> 00:02:39,367 Ơ, tàn nhang của ngươi… 17 00:02:39,450 --> 00:02:43,621 Nô tì thấy không quen lắm, nên nô tì có thể giữ khuôn mặt này không ạ? 18 00:02:43,705 --> 00:02:45,665 Được chứ. Ngươi nói cũng đúng. 19 00:02:45,748 --> 00:02:48,835 Mọi người đều sốt sắng hỏi xem thị nữ đó của ta là ai 20 00:02:48,918 --> 00:02:50,295 nên rất phiền phức! 21 00:02:50,378 --> 00:02:53,506 - Nô tì xin lỗi vì đã gây ra phiền phức. - Không sao. 22 00:02:53,590 --> 00:02:56,801 À, Cao Thuận tới đây từ sáng đó. Ngươi muốn gặp hắn không? 23 00:02:57,385 --> 00:03:01,431 Trông hắn có vẻ rảnh rỗi, nên ta bảo hắn ra vườn nhổ cỏ rồi. 24 00:03:02,390 --> 00:03:03,808 Nhổ cỏ sao… 25 00:03:03,892 --> 00:03:07,770 Ngài ấy có cấp bậc khá cao trong buổi yến tiệc mà… 26 00:03:07,854 --> 00:03:09,314 Đúng là một người cần mẫn. 27 00:03:10,231 --> 00:03:11,900 Mình khá chắc là 28 00:03:11,983 --> 00:03:15,653 bản thân ngài ấy cũng được các thị nữ hâm mộ lắm. 29 00:03:16,946 --> 00:03:20,033 Nô tì có thể mượn phòng tiếp khách không ạ? 30 00:03:20,658 --> 00:03:21,910 Được chứ. 31 00:03:21,993 --> 00:03:23,661 - Hồng Nương? - Vâng, nương nương. 32 00:03:23,745 --> 00:03:27,665 Mình có cảm giác ánh mắt của Hồng Nương phát sáng. 33 00:03:28,374 --> 00:03:30,335 Ngài Nhâm Thị gửi thứ này cho cô. 34 00:03:32,170 --> 00:03:36,090 Đây là món canh vốn được phục vụ cho Ngọc Diệp nương nương. 35 00:03:36,799 --> 00:03:39,427 - Đúng vậy. - Ngài thật chu đáo làm sao. 36 00:03:40,887 --> 00:03:42,972 - Đừng ăn đấy nhé. - Nô tì không ăn đâu. 37 00:03:43,765 --> 00:03:48,019 Bạc bị ăn mòn nhanh chóng. Món canh bị ô-xy hóa rồi. 38 00:03:48,102 --> 00:03:51,105 - Hương vị không còn ngon nữa. - Ra là vì hương vị sao? 39 00:03:51,189 --> 00:03:53,358 Ngài có từng chạm tay vào cái bát này không? 40 00:03:53,441 --> 00:03:55,985 Không, tôi chưa từng chạm vào bát. 41 00:03:56,069 --> 00:03:58,529 Tôi chỉ nhúng thìa vào xem có độc không thôi. 42 00:03:59,197 --> 00:04:01,950 Sau đó, tôi nhanh chóng dùng vải bọc lại. 43 00:04:04,160 --> 00:04:05,703 Ngài chờ chút. 44 00:04:05,787 --> 00:04:07,872 Cắt, cắt, cắt. Lách cách, lách cách. 45 00:04:09,332 --> 00:04:13,086 - Bông gòn, bột và bàn chải à? - Đúng vậy. 46 00:04:13,169 --> 00:04:14,379 Cô sẽ làm gì với mấy thứ này? 47 00:04:15,046 --> 00:04:17,966 Ở phòng thuốc nơi nô tì từng làm, chúng thần hay bôi thuốc nhuộm 48 00:04:18,049 --> 00:04:21,344 lên những thứ không được động vào để phòng có ai đó phá phách. 49 00:04:21,427 --> 00:04:23,179 Nô tì đang làm tương tự. 50 00:04:23,763 --> 00:04:27,684 Dễ thôi. Phủ bột lên cục bông gòn, 51 00:04:28,518 --> 00:04:30,687 rồi phết lên bát đựng. 52 00:04:30,770 --> 00:04:34,107 Sau đó, nô tì dùng bàn chải quét bớt phần bột dư thừa. 53 00:04:36,776 --> 00:04:39,821 - Thấy rồi. - Có mấy vết màu trắng. 54 00:04:39,904 --> 00:04:43,283 Dấu vết đó cho thấy có người từng chạm vào bát. 55 00:04:43,366 --> 00:04:47,370 Những nơi bị đầu ngón tay chạm vào sẽ lưu lại dấu vết. 56 00:04:47,453 --> 00:04:51,249 Với đồ dùng bằng bạc dễ bị ăn mòn thì càng dễ xác định hơn. 57 00:04:51,332 --> 00:04:54,711 Đồ bằng bạc luôn được lau bằng vải trước khi đem ra sử dụng. 58 00:04:55,378 --> 00:04:58,631 Nói vậy thì những dấu tay còn lưu lại lúc này là của 59 00:04:58,715 --> 00:05:01,718 những người từng cầm vào bát sau khi bát được lau sạch? 60 00:05:02,302 --> 00:05:03,428 Chính xác. 61 00:05:04,262 --> 00:05:06,222 Kích cỡ và vị trí của dấu tay 62 00:05:06,306 --> 00:05:09,267 là đủ để cho chúng ta biết cách họ cầm vào bát. 63 00:05:10,018 --> 00:05:11,436 Người cầm vào chiếc bát này… 64 00:05:13,229 --> 00:05:14,188 Có chuyện gì sao? 65 00:05:18,776 --> 00:05:20,278 Không có gì. 66 00:05:20,361 --> 00:05:24,240 Nô tì đoán có tổng cộng bốn người từng chạm vào cái bát này. 67 00:05:24,324 --> 00:05:25,408 Bốn người sao? 68 00:05:26,367 --> 00:05:29,495 Đầu tiên là ba người chạm vào xung quanh bát. 69 00:05:30,121 --> 00:05:33,708 Người múc canh, người bưng bê, 70 00:05:34,834 --> 00:05:36,544 người thử độc của Lí Thụ nương nương, 71 00:05:37,920 --> 00:05:42,800 và một người cuối cùng, là người đã chạm vào mép bát. 72 00:05:42,884 --> 00:05:47,555 Nô tì nghĩ kẻ bỏ độc vào canh là người bí ẩn cuối cùng đó. 73 00:05:48,639 --> 00:05:50,516 Nếu đúng là thế, tại sao trên bát lại có 74 00:05:50,600 --> 00:05:53,936 dấu vấn tay của người thử độc cho phi tần thượng cấp khác? 75 00:05:54,729 --> 00:05:56,522 Dễ hiểu thôi. 76 00:05:56,606 --> 00:06:01,152 Người thử độc của Lí Thụ nương nương đã đổi đồ ăn để gây khó dễ cho nương nương. 77 00:06:01,235 --> 00:06:03,821 - Mà không biết rằng trong đó có độc. - Đổi đồ ăn sao? 78 00:06:05,114 --> 00:06:06,282 Là hành vi bắt nạt. 79 00:06:06,365 --> 00:06:08,576 Một thị nữ lại bắt nạt 80 00:06:08,659 --> 00:06:11,162 - một phi tần thượng cấp sao? - Khó tin lắm nhỉ? 81 00:06:11,996 --> 00:06:13,289 Cho tôi biết thêm được không? 82 00:06:14,665 --> 00:06:19,378 Xin ngài lưu ý rằng đây chỉ là suy đoán của cá nhân nô tì. 83 00:06:19,462 --> 00:06:20,838 Tôi hiểu điều đó. 84 00:06:20,922 --> 00:06:24,926 Ngài có nhớ trang phục mà Lí Thụ nương nương mặc đến yến tiệc không? 85 00:06:25,009 --> 00:06:27,804 Có. Một bộ trang phục màu hồng rực nổi bật. 86 00:06:28,554 --> 00:06:30,139 Thường thì khi một phi tần 87 00:06:30,223 --> 00:06:33,101 chọn trang phục gần giống màu của Ngọc Diệp nương nương, 88 00:06:33,684 --> 00:06:36,562 các thị nữ sẽ khuyên can người đó đổi bộ đồ khác. 89 00:06:36,646 --> 00:06:40,900 Nếu không, các thị nữ cũng sẽ mặc trang phục cùng màu với chủ nhân của mình. 90 00:06:41,776 --> 00:06:45,613 Tuy nhiên, các thị nữ của Lí Thụ nương nương đều mặc màu trắng. 91 00:06:47,490 --> 00:06:50,827 Khiến cho Lí Thụ nương nương, người mặc màu hồng, 92 00:06:50,910 --> 00:06:53,579 trở thành một trò hề vì không hiểu phép tắc. 93 00:06:53,663 --> 00:06:55,498 Các thị nữ nên hỗ trợ chủ nhân của mình. 94 00:06:56,457 --> 00:06:58,751 Nếu vậy thì hôm đó… 95 00:06:58,835 --> 00:07:02,004 Các người không nhận thức được vị trí của mình khi là thị nữ sao? 96 00:07:02,088 --> 00:07:04,257 Lại dám gợi ý cho chủ nhân mặc đồ màu hồng! 97 00:07:06,008 --> 00:07:08,469 Thị nữ của A Đa nương nương đã khiển trách 98 00:07:08,553 --> 00:07:11,055 các thị nữ của Lí Thụ nương nương vì sự kém cỏi. 99 00:07:11,848 --> 00:07:13,975 Ở trong hậu cung, giữa vô vàn kẻ thù, 100 00:07:14,058 --> 00:07:16,436 người duy nhất một phi tần có thể tin tưởng 101 00:07:16,519 --> 00:07:18,729 là các thị nữ của chính mình. 102 00:07:18,813 --> 00:07:22,608 Lí Thụ nương nương bé nhỏ chỉ đơn thuần nghe theo gợi ý của các thị nữ 103 00:07:22,692 --> 00:07:23,734 khi mặc trang phục đó 104 00:07:24,360 --> 00:07:27,321 và bị mất mặt trước bao nhiêu người như thế. 105 00:07:27,405 --> 00:07:28,906 Nương nương không biết việc đó. 106 00:07:29,824 --> 00:07:33,369 Không chỉ vậy, họ còn tráo đồ ăn 107 00:07:33,453 --> 00:07:36,289 để gây thêm khó khăn cho Lí Thụ nương nương sao? 108 00:07:36,372 --> 00:07:41,377 Phải, họ không biết đồ ăn có độc. Mặc dù việc đó giúp cứu mạng nương nương. 109 00:07:43,754 --> 00:07:45,256 Cách làm của họ thật dơ bẩn. 110 00:07:47,550 --> 00:07:49,177 Sao họ lại làm vậy chứ? 111 00:07:49,969 --> 00:07:53,389 Dù còn trẻ nhưng Lí Thụ nương nương lại là phi tần của Tiên Vương quá cố, 112 00:07:53,473 --> 00:07:55,933 sau khi Người băng hà thì cô ấy đi tu. 113 00:07:57,185 --> 00:07:59,979 Cô ấy được dạy từ bé rằng 114 00:08:00,062 --> 00:08:02,607 làm thê thiếp phải hết lòng vì phu quân. 115 00:08:02,690 --> 00:08:06,319 Mọi người chắc hẳn đều cho rằng nương nương chẳng có đức hạnh 116 00:08:06,402 --> 00:08:08,696 khi lấy con trai của phu quân quá cố của mình. 117 00:08:10,865 --> 00:08:12,492 Nô tì nghĩ dấu tay trên mép bát 118 00:08:13,409 --> 00:08:16,120 là của tên thủ phạm đã hạ độc nương nương. 119 00:08:16,704 --> 00:08:20,875 - Khi bỏ độc vào, kẻ đó đã cầm ở mép bát. - Tôi hiểu rồi. 120 00:08:21,876 --> 00:08:24,462 Nơi mà chủ nhân sẽ chạm môi vào 121 00:08:24,545 --> 00:08:26,422 lẽ ra nô tì sẽ không được chạm đến. 122 00:08:26,506 --> 00:08:27,882 Hồng Nương đã dạy nô tì điều đó. 123 00:08:29,008 --> 00:08:31,052 Đó là tất cả những suy đoán của nô tì. 124 00:08:32,845 --> 00:08:36,098 - Tôi có thể hỏi một câu không? - Câu gì ạ? 125 00:08:38,392 --> 00:08:41,896 Tại sao hôm qua cô lại cố gắng bao che cho người thử độc đó? 126 00:08:45,024 --> 00:08:48,152 Tôi chỉ tò mò thôi. Không phải để truy cứu hay gì đâu. 127 00:08:51,781 --> 00:08:53,324 Mạng sống của một thị nữ 128 00:08:53,407 --> 00:08:56,661 rẻ rúng hơn nhiều so với một phi tần. 129 00:08:59,163 --> 00:09:02,792 Đặc biệt là sinh mạng của người thử độc. 130 00:09:09,674 --> 00:09:11,884 Tôi sẽ lựa lời bẩm báo lại cho ngài Nhâm Thị. 131 00:09:12,718 --> 00:09:14,136 Nô tì rất cảm kích. 132 00:09:17,974 --> 00:09:21,352 Một mặt nào đó thì mình phải cảm ơn cô ta 133 00:09:21,435 --> 00:09:22,687 vì đã tráo các món ăn. 134 00:09:24,480 --> 00:09:26,607 Cũng nhờ vậy mà mình mới được nếm vị độc. 135 00:09:28,067 --> 00:09:32,488 Lúc đó mà nuốt ngụm canh vào thì có phải hay không… 136 00:09:36,576 --> 00:09:38,995 - Chỉ vậy thôi ạ. - Ta hiểu rồi. 137 00:09:39,870 --> 00:09:42,498 Lần nào ngươi cũng rất biết sắp xếp câu từ. 138 00:09:43,124 --> 00:09:47,712 - Vậy sao ạ? - Nghĩ sao cũng thấy đây là đấu đá nội bộ. 139 00:09:47,795 --> 00:09:50,006 Với tình hình hiện tại thì đúng là vậy. 140 00:09:51,507 --> 00:09:53,259 Ngươi nói nghe đơn giản quá. 141 00:09:54,343 --> 00:09:58,431 Vì vụ này mà ta thức trắng đêm hôm qua. Thậm chí còn chưa được thay đồ nữa. 142 00:09:58,514 --> 00:09:59,890 Ta không muốn nghĩ gì nữa. 143 00:10:00,766 --> 00:10:02,977 Ngài đang để lộ bản chất thật kìa. 144 00:10:03,060 --> 00:10:06,397 - Có sao đâu. Đâu có ai ở đây. - Có thần ở đây. 145 00:10:07,106 --> 00:10:09,942 - Ngươi không tính. - Tính chứ ạ. 146 00:10:10,026 --> 00:10:14,447 - Dù ta có nói sao cũng không được à? - Thần đã biết ngài đủ lâu để hiểu. 147 00:10:14,530 --> 00:10:18,367 Thật phiền khi có người ở bên chăm sóc mình từ bé đến lớn. 148 00:10:19,910 --> 00:10:22,747 Ngài Nhâm Thị. Ngài vẫn đang mang trâm cài tóc kìa. 149 00:10:22,830 --> 00:10:25,750 Ồ phải. Ta quên bẵng đi mất. 150 00:10:25,833 --> 00:10:27,752 Cây trâm bị tóc che mất. 151 00:10:27,835 --> 00:10:31,047 Nên thần nghĩ chưa có ai nhận ra cấp bậc của ngài đâu. 152 00:10:31,130 --> 00:10:32,715 Người giữ giúp ta nhé? 153 00:10:33,924 --> 00:10:36,260 Ngài đừng tùy tiện quẳng đi vậy chứ. 154 00:10:37,637 --> 00:10:42,266 Cây trâm này chỉ có người có cấp bậc đặc biệt mới được đeo. Xin hãy cẩn trọng. 155 00:10:42,933 --> 00:10:45,645 - Biết rồi, ta biết rồi. - Ngài vẫn chưa biết gì cả. 156 00:10:47,521 --> 00:10:49,106 Vậy, thần xin cáo lui. 157 00:10:54,862 --> 00:10:56,072 Đến lúc làm việc rồi… 158 00:10:59,659 --> 00:11:03,371 - Thế cậu có nhận được cây trâm nào không? - Có. 159 00:11:06,040 --> 00:11:08,125 Vậy sao. Vậy nghĩa là 160 00:11:09,502 --> 00:11:11,087 cậu có thể rời hậu cung rồi! 161 00:11:14,006 --> 00:11:17,551 - Cậu vừa nói gì? - Cậu có thể rời hậu cung rồi? 162 00:11:18,177 --> 00:11:19,970 Nói rõ hơn cho tớ biết đi! 163 00:11:21,847 --> 00:11:22,973 Được… 164 00:11:25,393 --> 00:11:28,145 Trong hậu cung, cậu không thể gặp được nam nhân bên ngoài, 165 00:11:28,813 --> 00:11:33,442 nhưng nếu được cấp phép đặc biệt, nam nhân có thể đưa nữ nhân ra ngoài. 166 00:11:33,526 --> 00:11:34,443 Tớ hiểu rồi. 167 00:11:34,527 --> 00:11:38,030 Vậy ra đó là ý nghĩa của trâm cài tóc nhận được ở yến tiệc à. 168 00:11:38,114 --> 00:11:39,740 Chính xác! 169 00:11:39,824 --> 00:11:44,412 Nói cách khác, cậu có thể dùng cây trâm để yêu cầu được đưa ra khỏi hậu cung. 170 00:11:45,204 --> 00:11:48,916 Tớ hiểu rồi. Cảm ơn Tiểu Lan. Để tớ thử xem. 171 00:11:50,376 --> 00:11:51,502 Không có gì! 172 00:11:52,378 --> 00:11:54,713 Miêu Miêu, cảm ơn vì cho tớ táo gai nhé! 173 00:11:55,339 --> 00:11:56,757 Ăn ngon lắm! 174 00:12:01,429 --> 00:12:06,350 Mình nhận được tổng cộng bốn cây trâm. Trong đó có hai cây của nam nhân. 175 00:12:07,268 --> 00:12:12,189 Chờ đã. Nếu đã mất "của quý" thì có còn được coi là nam nhân không? 176 00:12:13,023 --> 00:12:14,233 Dược sư! 177 00:12:15,651 --> 00:12:16,569 Thôi được rồi. 178 00:12:21,824 --> 00:12:24,910 Ngài Lí Bạch, một cung nữ trong hậu cung đang ở đây. 179 00:12:24,994 --> 00:12:26,454 Sao? Ta hiểu rồi. 180 00:12:28,164 --> 00:12:32,168 Nên làm gì đây? Có người xem trọng cây trâm cài tóc đó sao… 181 00:12:32,251 --> 00:12:35,087 Nhưng khước từ một người đẹp thì phí phạm quá… 182 00:12:35,171 --> 00:12:37,089 {\an8}CUNG PHỈ THÚY - MIÊU MIÊU 183 00:12:37,173 --> 00:12:40,968 Mình chỉ đưa trâm cho một thị nữ ở Cung Phỉ Thúy. 184 00:12:41,051 --> 00:12:42,595 Vậy nghĩa là… 185 00:12:44,305 --> 00:12:45,598 cô gái đó sao. 186 00:12:46,974 --> 00:12:49,852 Mình nên từ chối thế nào đây? 187 00:12:52,438 --> 00:12:54,064 Nô tì xin phép. 188 00:12:57,026 --> 00:12:57,943 Xin thứ lỗi vì để ngài chờ. 189 00:12:58,569 --> 00:13:00,279 Từ từ, ngươi là ai? 190 00:13:00,946 --> 00:13:05,868 - Nô tì nghe thấy câu đó nhiều rồi. - Trang điểm vào đúng là khác biệt. 191 00:13:05,951 --> 00:13:07,328 Cả câu đó nữa. 192 00:13:09,371 --> 00:13:12,291 Mà sao ngươi lại gọi ta? 193 00:13:13,083 --> 00:13:15,085 Nô tì muốn về thăm nhà. 194 00:13:15,169 --> 00:13:19,465 Về nhà? Ngươi có hiểu ý nghĩa của cây trâm này không đó? 195 00:13:19,548 --> 00:13:22,259 Nô tì nghe nói mình có thể về thăm nhà ít ngày 196 00:13:22,343 --> 00:13:24,428 nếu có ngài bảo đảm. 197 00:13:24,512 --> 00:13:26,472 Bực mình thật đấy. 198 00:13:26,555 --> 00:13:30,392 Một thị nữ như ngươi đang yêu cầu quan võ như ta bảo đảm cho ngươi sao? 199 00:13:31,227 --> 00:13:32,394 Đúng vậy. 200 00:13:33,479 --> 00:13:37,316 Ngươi gọi ta đi cả đoạn đường đến đây vì việc đó thôi à? 201 00:13:37,399 --> 00:13:38,234 Đúng vậy. 202 00:13:38,317 --> 00:13:42,029 Ta nên khen ngươi can đảm hay liều mạng đây? 203 00:13:43,322 --> 00:13:45,032 Tóm lại là 204 00:13:45,115 --> 00:13:49,453 ngươi đang lợi dụng ta để được về thăm nhà sao? 205 00:13:49,537 --> 00:13:53,916 Không hề. Nô tì cũng đã suy nghĩ xem làm sao để đáp lễ ngài. 206 00:13:57,211 --> 00:13:58,087 {\an8}THƯ GIỚI THIỆU TỪ LỤC THANH QUÁN BẠCH LINH - NỮ HOA - MAI MAI 207 00:13:58,671 --> 00:14:01,423 Một bữa tiệc ngắm hoa ở Lục Thanh quán thì sao ạ? 208 00:14:04,134 --> 00:14:05,427 Lục Thanh quán sao? 209 00:14:05,511 --> 00:14:09,265 Đùa ta à! Muốn đến đó phải tốn cả một năm bổng lộc đó! 210 00:14:09,348 --> 00:14:13,894 Ngài khỏi lo. Ngài sẽ hiểu khi đọc thư giới thiệu này. 211 00:14:13,978 --> 00:14:17,147 Bạch Linh. Nữ Hoa. Mai Mai. 212 00:14:18,357 --> 00:14:20,234 Càng lúc càng thấy khó tin! 213 00:14:20,317 --> 00:14:23,612 Đến cả các quan đứng đầu cũng khó mà mời nổi ba hồng bài này! 214 00:14:23,696 --> 00:14:26,907 Nếu ngài không tin thì nô tì không còn cách nào khác. 215 00:14:26,991 --> 00:14:30,119 Xin thứ lỗi vì gây mất thời gian của ngài. 216 00:14:30,202 --> 00:14:32,830 - Chờ đã… - Thật đáng tiếc làm sao. 217 00:14:32,913 --> 00:14:36,542 Nô tì đành nhờ người khác vậy. Xin hãy xem như nô tì chưa nói gì. 218 00:14:38,335 --> 00:14:41,255 Nữ nhân này còn nhận được trâm từ người khác nữa sao? 219 00:14:41,338 --> 00:14:44,258 Trâm làm từ thạch anh hồng và từ bạc? 220 00:14:44,341 --> 00:14:47,052 Hai người họ đều có cấp bậc cao hơn mình! 221 00:14:47,136 --> 00:14:48,762 Cô gái này rốt cuộc là ai? 222 00:14:49,388 --> 00:14:51,765 Vậy nghĩa là lời đề nghị này hoàn toàn chính đáng? 223 00:14:51,849 --> 00:14:54,018 Không, vẫn khả nghi quá! 224 00:14:54,101 --> 00:14:58,981 Nhưng nếu là thật, mình sẽ không còn cơ hội được gặp 225 00:14:59,064 --> 00:15:00,524 ba hồng bài mất… 226 00:15:01,108 --> 00:15:02,818 Mình nên làm sao? 227 00:15:04,778 --> 00:15:06,697 Vậy, ngài thấy thế nào? 228 00:15:14,830 --> 00:15:16,624 Việc này cứ để cho ta. 229 00:15:16,707 --> 00:15:18,918 Chúc mừng em, Miêu Miêu! 230 00:15:19,001 --> 00:15:21,670 Nghĩ đến việc Miêu Miêu đi trước cả chúng ta… 231 00:15:21,754 --> 00:15:25,132 - Thật sự mừng quá! - Có vẻ cô đã gặp đúng người tốt rồi! 232 00:15:26,300 --> 00:15:27,384 Cảm ơn mọi người. 233 00:15:27,468 --> 00:15:29,845 Sao trông em bình thản quá vậy? 234 00:15:29,929 --> 00:15:32,389 Không sao đâu. Em sẽ mang quà về. 235 00:15:32,473 --> 00:15:35,434 - Làm sao em gặp được người đó? - Tự nhiên gặp được thôi ạ… 236 00:15:36,226 --> 00:15:40,022 Xem ra cô bé vẫn chưa biết ý nghĩa thực sự của cây trâm cài tóc rồi. 237 00:15:40,105 --> 00:15:42,483 Ta cũng nghĩ vậy. 238 00:15:42,566 --> 00:15:45,277 Trời đất. Ta thấy thương thay cho ngài ấy… 239 00:15:48,155 --> 00:15:49,448 Thú vị thật đó. 240 00:15:51,283 --> 00:15:53,535 Ngài ấy sẽ có biểu cảm ra sao nhỉ? 241 00:15:53,619 --> 00:15:57,414 Thật là! Có vẻ lại sắp có chuyện rồi đây. 242 00:15:57,498 --> 00:15:59,375 Còn Nhâm Thị, sau khi xong việc, 243 00:15:59,458 --> 00:16:02,211 cảm thấy chán nên đã ghé thăm 244 00:16:02,294 --> 00:16:05,798 ngay sau ngày Miêu Miêu rời đi. 245 00:16:05,881 --> 00:16:10,135 Miêu Miêu đã rời đi cùng với một nam nhân bí ẩn rồi. 246 00:16:16,642 --> 00:16:18,602 Để về thăm nhà trong ba ngày! 247 00:16:19,770 --> 00:16:23,357 Nhà của mình ở phố đèn đỏ, không quá xa. 248 00:16:24,441 --> 00:16:27,069 Sau khi đi gần hết hậu cung và ra khỏi tường thành, 249 00:16:27,152 --> 00:16:29,113 chỉ cần đi bộ một đoạn là tới. 250 00:16:31,240 --> 00:16:33,867 Có vậy thôi mà cũng đi xe ngựa thì lố quá. 251 00:16:33,951 --> 00:16:36,745 Nhưng dù sao thì ba hồng bài ở Lục Thanh quán 252 00:16:36,829 --> 00:16:40,666 giống như những nữ thần được ngưỡng mộ bởi cả những người thường… 253 00:16:41,542 --> 00:16:44,628 Có phúc lắm mới được trông thấy họ một lần đó. 254 00:16:44,712 --> 00:16:46,880 Sắp tới nơi rồi! 255 00:16:48,674 --> 00:16:49,842 Đây là phố đèn đỏ! 256 00:16:53,137 --> 00:16:57,558 Nhiều cô gái tìm đến đây với ước ao được như người mình ngưỡng mộ, 257 00:16:57,641 --> 00:16:59,351 nhưng không dễ dàng chút nào. 258 00:17:00,227 --> 00:17:02,855 Ngay cả với các hầu gái hay kỹ nữ tập sự, 259 00:17:02,938 --> 00:17:04,690 chẳng có gì đảm bảo họ sẽ có khách mua. 260 00:17:07,276 --> 00:17:10,070 - Đây là Lục Thanh quán sao… - Đúng vậy. 261 00:17:10,154 --> 00:17:10,988 LỤC THANH QUÁN 262 00:17:11,071 --> 00:17:13,407 Trông trang nghiêm quá. 263 00:17:13,490 --> 00:17:17,369 Đây là một kỹ viện lâu đời với đủ loại kỹ nữ trải dài từ tầm trung cho đến 264 00:17:17,453 --> 00:17:18,787 những kỹ nữ cao cấp nhất. 265 00:17:20,372 --> 00:17:22,041 Lâu rồi không gặp, bà bà! 266 00:17:23,375 --> 00:17:24,293 Mọi người sao rồi… 267 00:17:29,673 --> 00:17:31,633 Mi còn dám nói "Lâu rồi không gặp" à? 268 00:17:31,717 --> 00:17:32,718 Con ngố này! 269 00:17:32,801 --> 00:17:35,721 Ngươi có sao không? Bà già này bị gì vậy? 270 00:17:36,388 --> 00:17:40,100 Đây là lão tú bà, chủ của Lục Thanh quán. 271 00:17:40,184 --> 00:17:41,393 Hoài niệm quá. 272 00:17:41,477 --> 00:17:44,146 Trước đây nô tì toàn nôn chất độc ra bằng cách này. 273 00:17:44,855 --> 00:17:46,774 Gì đây? Người bảo đảm rất giàu có đây sao? 274 00:17:47,524 --> 00:17:51,320 Mặt mũi được đó, cơ thể cũng không tồi. 275 00:17:51,403 --> 00:17:54,239 Nghe nói ngài được thăng tiến từ sớm lắm. 276 00:17:54,323 --> 00:17:57,785 Bà bà, ai lại nói vậy trước mặt người ta chứ. 277 00:17:57,868 --> 00:18:00,162 Này, đi gọi Bạch Linh ra đây. 278 00:18:00,245 --> 00:18:02,081 - Hôm nay con bé sẽ tiếp trà. - Vâng! 279 00:18:02,915 --> 00:18:07,377 - Bạch Linh… - Ngài tự tin với bắp tay của mình chứ? 280 00:18:07,461 --> 00:18:09,421 Ta rèn luyện thể lực mỗi ngày đó. 281 00:18:10,214 --> 00:18:12,883 Đây sao? Có lẽ sẽ có ích đây… 282 00:18:12,966 --> 00:18:14,593 Mời đi lối này! 283 00:18:15,511 --> 00:18:16,470 Ta hồi hộp quá. 284 00:18:17,346 --> 00:18:20,057 - Chúc ngài may mắn nhé! - Được! 285 00:18:22,392 --> 00:18:25,312 Miêu Miêu. Mi đúng thật là! 286 00:18:25,395 --> 00:18:28,398 Biến mất suốt mười tháng mà không nói một lời. 287 00:18:28,482 --> 00:18:32,361 Con đâu làm gì được. Bà bà không đọc trong bảng gỗ con gửi à? 288 00:18:32,444 --> 00:18:36,323 Tất nhiên ta đọc rồi! Chứ nghĩ sao ta lại tiếp đãi kẻ mới đến lần đầu? 289 00:18:36,406 --> 00:18:38,617 Con biết rồi. 290 00:18:38,700 --> 00:18:41,954 Đây là nửa số tiền con kiếm được trong hậu cung từ trước đến giờ. 291 00:18:42,037 --> 00:18:44,039 Con đã nhờ họ trả trước đó. 292 00:18:44,123 --> 00:18:46,333 Lần này là Bạch Linh đó! 293 00:18:46,416 --> 00:18:48,293 Chỗ này đâu có đủ. 294 00:18:48,377 --> 00:18:51,463 - Chỉ uống trà thôi mà! - Đồ ngốc! 295 00:18:51,547 --> 00:18:54,967 Mi thực sự nghĩ với bắp tay đó thì Bạch Linh sẽ không làm gì sao? 296 00:18:55,050 --> 00:18:56,051 Cũng đúng. 297 00:18:56,135 --> 00:18:59,680 - Nhưng vụ đó con đâu làm gì được… - Tất nhiên rồi! 298 00:18:59,763 --> 00:19:02,015 Nên ta sẽ ghi sổ cho mi. 299 00:19:02,099 --> 00:19:03,559 Con cũng đâu trả nổi… 300 00:19:03,642 --> 00:19:05,978 Thế thì lôi hết khách hàng tiềm năng nhất về đây! 301 00:19:06,061 --> 00:19:09,982 Trẻ trung giống tên đó là được, để ta ép kiệt ra bã luôn! 302 00:19:11,066 --> 00:19:13,110 Thái giám có đến làm khách được không nhỉ? 303 00:19:14,027 --> 00:19:17,739 Không được. Các kỹ nữ sẽ bủa vây anh ta và không kinh doanh nổi mất. 304 00:19:18,782 --> 00:19:21,743 Còn với Cao Thuận và tên lang băm đó thì mình thấy hơi tội lỗi… 305 00:19:23,245 --> 00:19:27,207 Miêu Miêu. Chắc lão già đang ở nhà đó. Về gặp ông ta đi. 306 00:19:31,378 --> 00:19:33,463 Chỉ cần sang tới phố bên cạnh, 307 00:19:33,547 --> 00:19:35,716 thì cảnh tượng sẽ thay đổi hoàn toàn. 308 00:19:36,675 --> 00:19:40,470 Những ngôi nhà xiêu vẹo, đầy rẫy người ăn xin và kẻ lang thang. 309 00:19:42,598 --> 00:19:44,474 Vẫn chẳng có gì thay đổi. 310 00:19:58,947 --> 00:20:00,866 Con về rồi, ông già. 311 00:20:00,949 --> 00:20:04,870 Ồ, mừng con về nhà. Con về muộn đó. 312 00:20:06,997 --> 00:20:08,874 Cuối cùng mình cũng được về nhà. 313 00:20:09,750 --> 00:20:13,712 Thực ra hôm đó con ra ngoài kiếm màu nhuộm để vẽ tàn nhang. 314 00:20:13,795 --> 00:20:15,047 Nhưng rồi… 315 00:20:26,516 --> 00:20:28,310 Thời hạn làm việc của con vẫn còn. 316 00:20:28,393 --> 00:20:30,938 - Ngày kia con phải trở lại cung rồi. - Ta hiểu rồi. 317 00:20:31,563 --> 00:20:34,441 Con muốn đi tắm, nhưng lại buồn ngủ quá. 318 00:20:34,524 --> 00:20:38,362 Ngày mai con qua Lục Thanh quán mượn phòng tắm đi. 319 00:20:40,239 --> 00:20:41,448 Con biết rồi. 320 00:21:00,175 --> 00:21:01,802 Nội cung ư? 321 00:21:02,636 --> 00:21:04,429 Định mệnh đang muốn trêu đùa sao? 322 00:22:36,063 --> 00:22:38,940 GIỚI THIỆU TẬP SAU 323 00:22:47,741 --> 00:22:49,910 {\an8}Tập tiếp theo, "Cây lúa mì". 324 00:22:49,993 --> 00:22:51,828 {\an8}Biên dịch: Thỏ Koyuki 30574

Can't find what you're looking for?
Get subtitles in any language from opensubtitles.com, and translate them here.