Would you like to inspect the original subtitles? These are the user uploaded subtitles that are being translated:
1
00:02:19,560 --> 00:02:22,040
Lần này Trương Tử xuất sứ,
thành quả hiển hách.
2
00:02:22,120 --> 00:02:25,480
Nước Yên và nước Tề đồng ý khoanh tay
đứng nhìn trong thời gian đại chiến.
3
00:02:25,560 --> 00:02:26,920
Bốn nước còn lại tuy đã xuất binh
4
00:02:27,000 --> 00:02:30,080
nhưng thực sự đến Hàm Cốc quan
chỉ có ba nước Triệu, Ngụy, Hàn.
5
00:02:30,920 --> 00:02:34,040
Nước Ngụy là chủ lực, do đại tướng
Thân Sai dẫn binh.
6
00:02:34,120 --> 00:02:36,240
Nước Triệu phái công tử Kiệt dẫn binh.
7
00:02:36,320 --> 00:02:38,800
Nước Hàn lại phái thái tử Hoán dẫn binh.
8
00:02:39,360 --> 00:02:41,160
Tổng cộng hai mươi hai vạn.
9
00:02:41,240 --> 00:02:44,160
Nước Sở mặc dù cho
lệnh doãn Chiêu Dương dẫn quân
10
00:02:44,240 --> 00:02:47,000
nhưng 20 vạn binh mã vẫn còn ở trên đường.
11
00:02:47,560 --> 00:02:49,160
Vi thần phái người đến nước Sở,
12
00:02:49,240 --> 00:02:52,320
tặng trọng lễ cho Cận Thượng và Trịnh Tụ,
13
00:02:52,400 --> 00:02:55,640
kêu họ thêm lời trước mặt Sở vương,
triệu hồi Chiêu Dương.
14
00:02:56,320 --> 00:02:59,080
Chiêu Dương về triều,
Sở quân như rồng không đầu,
15
00:02:59,160 --> 00:03:00,640
chỉ có thể tạm nghỉ ở giữa đường.
16
00:03:02,360 --> 00:03:06,760
Lần này Trương Tử xuất sứ,
đã khiến cho năm nước có hiềm khích
17
00:03:07,600 --> 00:03:11,720
nhưng ba nước liên minh vẫn là
uy hiếp rất lớn với nước Tần.
18
00:03:12,360 --> 00:03:14,240
Các khanh có cao kiến gì không?
19
00:03:14,920 --> 00:03:17,520
Ba nước liên minh, mỗi nước một thế mạnh.
20
00:03:17,600 --> 00:03:21,600
Nước Triệu nhiều năm qua lại với
bộ tộc người Địch,
21
00:03:21,680 --> 00:03:22,880
học tập được thuật kỵ binh
22
00:03:23,520 --> 00:03:26,080
nên lần này nước Triệu phái thiết kỵ.
23
00:03:26,160 --> 00:03:29,560
Còn nước Ngụy cử ra phương trận
Ngụy Võ Túy nổi danh thiên hạ,
24
00:03:30,440 --> 00:03:32,880
cơ thể Ngụy Võ Tuý cường tráng,
25
00:03:32,960 --> 00:03:35,520
huấn luyện bài bản,
lại mặc giáp nặng trên người,
26
00:03:35,600 --> 00:03:38,480
trên chiến trường sĩ binh các nước
không thể làm gì được.
27
00:03:39,880 --> 00:03:42,520
Nước Hàn lại trọng cung tiễn cung nỏ,
28
00:03:43,320 --> 00:03:45,240
lính bắn nước Hàn thường xuyên ở xa,
29
00:03:45,320 --> 00:03:48,080
bắn chết đại tướng kẻ địch,
quả khó mà đề phòng.
30
00:03:48,160 --> 00:03:50,880
Ba nước nếu chia ra tác chiến thì,
31
00:03:50,960 --> 00:03:54,640
liên minh tác chiến, xa gần
đều có thể tiếp ứng,
32
00:03:55,920 --> 00:03:56,760
khó lòng đối phó.
33
00:03:56,840 --> 00:03:59,960
Cũng may Hàm Cốc quan là cửa ải
muôn người không phá nổi,
34
00:04:00,040 --> 00:04:02,440
kỵ binh lợi hại, khó mà triển khai.
35
00:04:02,520 --> 00:04:05,000
Thiết giáp có lợi hại
cũng không chặn nổi đá lăn,
36
00:04:05,080 --> 00:04:07,800
cung thủ có lợi hại cũng không
bắn qua được Hàm Cốc quan.
37
00:04:08,280 --> 00:04:10,080
Cộng thêm binh mã ba nước
thiếu huấn luyện thống nhất.
38
00:04:10,720 --> 00:04:14,600
Chỉ cần chúng ta chuẩn bị đầy đủ,
thường xuyên đột kích doanh trại,
39
00:04:14,680 --> 00:04:15,720
chắc chắn đánh bại được các nước.
40
00:04:15,800 --> 00:04:19,440
Phụ vương. Đây là cung nỏ mới nhất
do thợ rèn nước Hàn
41
00:04:19,519 --> 00:04:21,399
mà tướng quân Tư Mã bắt làm tù binh
làm ra.
42
00:04:25,080 --> 00:04:27,200
Đầu mũi tên hình lăng, khi bắn ra,
43
00:04:27,280 --> 00:04:28,760
có thể xuyên qua năm tấm da bò.
44
00:04:41,920 --> 00:04:43,240
Quả nhiên lợi hại!
45
00:04:43,320 --> 00:04:44,920
- Quả là lợi hại.
- Lợi hại lắm.
46
00:04:46,360 --> 00:04:47,880
Quả nhiên là đồ tốt,
47
00:04:49,080 --> 00:04:52,480
chẳng trách đều nói cung tên
tốt nhất thiên hạ
48
00:04:52,560 --> 00:04:53,920
đều từ Hàn mà ra.
49
00:04:55,400 --> 00:04:58,760
Cung tên này ngoài có thể dùng
với lượng lớn cho Hàm Cốc quan,
50
00:04:59,520 --> 00:05:00,880
còn dùng để đối phó với Nghĩa Cừ.
51
00:05:01,440 --> 00:05:04,960
Nó bắn xa hơn cung tên,
dùng trên chiến trường cũng linh hoạt hơn.
52
00:05:05,040 --> 00:05:08,880
Trước mắt, người Nghĩa Cừ
do Công Tôn Diễn sai bảo,
53
00:05:08,960 --> 00:05:11,680
nhiều lần phái kỵ binh tác loạn
sau lưng Đại Tần ta,
54
00:05:11,760 --> 00:05:14,040
quấy nhiễu biên cương.
55
00:05:14,720 --> 00:05:16,400
Có nó rồi, tốc độ của kỵ binh Nghĩa Cừ
56
00:05:16,480 --> 00:05:18,240
và giáp da kiên cố kia đều bị vô hiệu.
57
00:05:19,320 --> 00:05:22,560
Thế nhưng, có một chuyện quả nhân
vẫn chưa hiểu rõ.
58
00:05:23,320 --> 00:05:25,480
Binh các nước đánh Hàm Cốc quan,
59
00:05:26,080 --> 00:05:30,080
tại sao nước Yên ngay từ đầu
cũng tiếp tay làm việc xấu?
60
00:05:31,520 --> 00:05:33,840
Sau khi đại công chúa gả sang nước Yên,
61
00:05:33,920 --> 00:05:37,000
hai bên luôn bình yên vô sự.
Nhưng năm nay,
62
00:05:37,080 --> 00:05:40,640
không biết bên nước Yên
đã xảy ra chuyện gì?
63
00:05:41,200 --> 00:05:43,720
Lần này vi thần xuất sứ nước Yên,
64
00:05:43,800 --> 00:05:46,640
cũng đã hỏi thăm Yên vương
về tình hình của Dịch hậu,
65
00:05:46,720 --> 00:05:48,360
Yên vương trả lời mập mờ,
66
00:05:48,440 --> 00:05:51,480
đến cả thư từ của Đại vương
cũng do ông ta chuyển,
67
00:05:51,560 --> 00:05:54,760
tình cảnh của Dịch hậu và
công tử Chức có vẻ không hay.
68
00:05:57,920 --> 00:05:59,880
- Đại vương.
- Có chuyện gì?
69
00:06:00,480 --> 00:06:02,160
Vương hậu và bát tử cầu kiến,
70
00:06:02,880 --> 00:06:05,400
họ phát hiện thư cầu cứu của đại công chúa
71
00:06:05,480 --> 00:06:07,600
trong sách lược du thuyết các nước.
72
00:06:08,640 --> 00:06:10,200
Mạnh Doanh?
73
00:06:17,720 --> 00:06:19,280
Các ngươi lui xuống trước đi.
74
00:06:20,160 --> 00:06:22,240
- Thần cáo lui.
- Vi thần cáo lui.
75
00:06:22,320 --> 00:06:24,320
Sư Lý Tử, ngươi ở lại.
76
00:06:24,920 --> 00:06:25,800
Dạ.
77
00:06:32,120 --> 00:06:33,200
- Đại vương.
- Đại vương.
78
00:06:33,280 --> 00:06:34,440
- Đại vương.
- Rốt cuộc có chuyện gì?
79
00:06:35,080 --> 00:06:36,480
Thần thiếp và Mị Nguyệt đang đọc
80
00:06:36,560 --> 00:06:38,400
sách luận các nước gửi đến
81
00:06:38,480 --> 00:06:40,840
và rồi trong sách luận của Tô Tần
phát hiện một bức thư,
82
00:06:41,480 --> 00:06:43,360
là nét chữ của đại công chúa,
83
00:06:43,440 --> 00:06:45,680
không dám bỏ lỡ nên đến bẩm báo Đại vương.
84
00:06:51,400 --> 00:06:52,560
Tiểu nhân to gan!
85
00:06:52,640 --> 00:06:54,440
Đại vương, có chuyện gì?
86
00:06:56,520 --> 00:06:57,640
Ngươi tự xem đi.
87
00:07:00,240 --> 00:07:02,280
Tô Tần đó hiện đang ở đâu?
88
00:07:02,360 --> 00:07:03,520
Đã phái người đi mời rồi ạ.
89
00:07:13,200 --> 00:07:17,520
Tại hạ Tô Tần sĩ tử Đông Châu,
bái kiến Tần vương.
90
00:07:19,040 --> 00:07:20,440
Vật này từ đâu đến?
91
00:07:21,760 --> 00:07:23,160
Sao lại kẹp trong sách luận của ngươi?
92
00:07:24,800 --> 00:07:28,720
Đại vương phát hiện như vậy,
chắc là biết thư này là viết cho ai?
93
00:07:29,120 --> 00:07:32,200
Chỉ dựa vào một bức thư, có thể là giả,
94
00:07:32,840 --> 00:07:34,440
e rằng chẳng nói lên điều gì.
95
00:07:35,720 --> 00:07:38,280
Đại vương có nhận ra
miếng ngọc bội này không?
96
00:07:50,640 --> 00:07:52,320
Quả nhiên là của Mạnh Doanh.
97
00:07:52,400 --> 00:07:54,360
Sau khi Yên tiên vương qua đời,
98
00:07:54,440 --> 00:07:57,720
thái tử Khoái kế vị nhưng cậu ta yếu đuối,
không có chủ kiến,
99
00:07:58,280 --> 00:08:00,280
quốc sự đều nằm trong tay
quốc tướng Tử Chi.
100
00:08:01,280 --> 00:08:04,520
Tử Chi dã tâm đầy bụng, có âm mưu
cướp ngôi Yên vương.
101
00:08:04,960 --> 00:08:06,920
Vì dè chừng mẹ con Dịch hậu
102
00:08:07,000 --> 00:08:08,080
nên nửa năm trước,
103
00:08:08,160 --> 00:08:12,080
đã đưa Dịch hậu và công tử Chức ba tuổi
đến nước Hàn làm con tin.
104
00:08:12,160 --> 00:08:14,960
Tử Chi còn không yên tâm,
cấu kết với Hàn vương,
105
00:08:15,040 --> 00:08:17,240
giam lỏng mẹ con Mạnh Doanh
ở đô thành nước Hàn.
106
00:08:17,320 --> 00:08:20,800
Hiện nghe nói Yên vương chuẩn bị
nhường vương vị cho quốc tướng Tử Chi.
107
00:08:21,480 --> 00:08:22,920
Nếu Tử Chi thành công,
108
00:08:23,520 --> 00:08:25,680
mẹ con Dịch hậu chắc chắn sẽ bị hắn hại.
109
00:08:25,760 --> 00:08:27,280
Sao có cái lý đó!
110
00:08:28,240 --> 00:08:30,520
Yên vương ngu ngốc, Tử Chi to gan,
111
00:08:31,240 --> 00:08:32,480
đúng là kẻ cơ hội xấu xa.
112
00:08:44,039 --> 00:08:46,240
Hình như Đại vương có tâm sự.
113
00:08:49,640 --> 00:08:53,280
Thư cầu cứu của đại công chúa là do
Vương hậu phát hiện.
114
00:08:57,040 --> 00:08:59,120
Vương hậu có ý kiến gì không?
115
00:09:03,600 --> 00:09:06,720
Nước Yên đối xử với đại công chúa
như vậy thực sự vô lễ,
116
00:09:07,360 --> 00:09:11,040
dù Đại vương có xuất binh thảo phạt
hỏi tội cũng là hợp tình hợp lý.
117
00:09:11,120 --> 00:09:14,560
Nhưng trước mắt tình hình Hàm Cốc quan
cấp bách hơn,
118
00:09:14,640 --> 00:09:16,080
ngàn cân treo sợi tóc.
119
00:09:16,960 --> 00:09:20,160
Nếu như cân bằng lợi hại,
không thể vì nhỏ mà mất lớn
120
00:09:21,120 --> 00:09:22,760
nên thần thiếp nghĩ,
121
00:09:24,440 --> 00:09:25,840
vẫn nên lấy đại cục làm trọng.
122
00:09:26,520 --> 00:09:28,160
Ý của Vương hậu là?
123
00:09:28,240 --> 00:09:29,960
Giải vây ở Hàm Cốc quan trước,
124
00:09:30,680 --> 00:09:32,480
sau mới cứu đại công chúa.
125
00:09:33,200 --> 00:09:36,840
Mạnh Doanh trước giờ hiểu đại cục,
nếu nó biết nội tình,
126
00:09:37,280 --> 00:09:39,800
chắc chắn tha thứ cho nỗi khổ
của Đại vương.
127
00:09:48,080 --> 00:09:49,120
Đại vương.
128
00:09:53,920 --> 00:09:56,680
Nha đầu, theo nàng thấy,
129
00:09:56,760 --> 00:09:59,680
quả nhân nên phái binh
đi đón Mạnh Doanh về không?
130
00:10:02,960 --> 00:10:04,680
Nếu luận về việc nước,
131
00:10:05,360 --> 00:10:08,400
đích thực là không đủ quân lực
để hỏi tội nước Yên,
132
00:10:09,880 --> 00:10:13,640
huống hồ Trương Tử vừa du thuyết nước Yên
133
00:10:13,720 --> 00:10:16,160
đồng ý rút bỏ thuật liên quân sáu nước
của Công Tôn Diễn.
134
00:10:17,000 --> 00:10:18,360
Nhưng mà…
135
00:10:19,280 --> 00:10:20,240
Nhưng mà sao?
136
00:10:20,840 --> 00:10:22,360
Nhưng nếu luận về việc nhà,
137
00:10:23,520 --> 00:10:26,800
là phụ thân muốn đón con gái
đang bị bắt nhốt,
138
00:10:27,200 --> 00:10:28,360
vậy chỉ cần một đội khinh kỵ,
139
00:10:29,120 --> 00:10:32,280
ăn mặc cải trang, đi vào nước Hàn,
đón người về là được.
140
00:10:34,120 --> 00:10:37,560
Nghe nàng nói vậy,
sự việc trở nên đơn giản rõ ràng rồi.
141
00:10:39,000 --> 00:10:39,960
Đại vương,
142
00:10:40,520 --> 00:10:43,920
đại công chúa nếu có thể
dẫn công tử Chức về nước Tần,
143
00:10:44,720 --> 00:10:46,720
vậy nước Yên sau này
144
00:10:46,800 --> 00:10:49,320
có thể thông qua đại công chúa
và công tử Chức
145
00:10:49,400 --> 00:10:50,480
do Đại vương thao túng.
146
00:10:51,920 --> 00:10:55,400
Đại vương nghĩ xem,
công tử Chức cũng là đích tử Dịch vương,
147
00:10:56,120 --> 00:10:59,080
sau này sẽ có cơ hội kế ngôi nước Yên.
148
00:11:00,920 --> 00:11:01,760
Nói hay lắm.
149
00:11:02,640 --> 00:11:04,440
Vậy ý của Đại vương là…
150
00:11:05,000 --> 00:11:05,840
Đón Mạnh Doanh về.
151
00:11:09,080 --> 00:11:11,800
Hóa ra trong lòng Đại vương
đã có kế hoạch.
152
00:11:14,080 --> 00:11:14,920
Nha đầu,
153
00:11:15,640 --> 00:11:17,440
nếu đã là chủ ý của nàng,
154
00:11:18,560 --> 00:11:22,080
lão bá chỉ phái Ngụy Nhiễm
dẫn một đoàn kỵ binh,
155
00:11:22,720 --> 00:11:24,880
vòng qua Hàm Cốc quan, mai phục trong đêm,
156
00:11:25,440 --> 00:11:26,960
xông vào nước Hàn đô thành,
157
00:11:27,640 --> 00:11:28,720
đón mẹ con Mạnh Doanh về.
158
00:11:30,080 --> 00:11:31,240
Nàng sẽ không phản đối chứ?
159
00:11:32,560 --> 00:11:35,120
Ngụy Nhiễm thực sự là
cần luyện tập nhiều hơn.
160
00:11:35,920 --> 00:11:38,240
- Đại vương sẽ không nhìn lầm người.
- Được.
161
00:11:39,480 --> 00:11:40,520
Mục giám.
162
00:11:42,840 --> 00:11:43,680
Đại vương.
163
00:11:43,760 --> 00:11:46,600
Truyền Tư Mã Thác sáng mai vào
Tuyên Thất điện nghe chỉ.
164
00:11:46,680 --> 00:11:47,800
Dạ.
165
00:12:07,160 --> 00:12:10,040
Vương hậu, trong vườn gió xuân lãng mạn,
166
00:12:10,120 --> 00:12:12,000
hoa nở rất đẹp mắt.
167
00:12:12,400 --> 00:12:14,000
Nô tì đi dạo cùng người nhé?
168
00:12:15,960 --> 00:12:18,040
Đại vương phái Ngụy Nhiễm đi đón
Mạnh Doanh về.
169
00:12:19,440 --> 00:12:23,080
Tâm ý của đại vương chỉ có Mị Nguyệt
có thể đoán được.
170
00:12:24,440 --> 00:12:26,600
Người khác cho dù phí tâm phí sức đến đâu,
171
00:12:28,000 --> 00:12:29,800
cũng muộn mấy bước với cô ta.
172
00:12:29,880 --> 00:12:31,400
Vương hậu tâm địa lương thiện,
173
00:12:32,040 --> 00:12:34,800
đâu giống Mị Nguyệt đó, tâm kế đa đoan.
174
00:12:35,040 --> 00:12:36,440
Hai từ lương thiện
175
00:12:37,000 --> 00:12:38,680
nghe thì hay,
176
00:12:39,200 --> 00:12:40,720
thực thì vô dụng.
177
00:12:42,280 --> 00:12:43,760
Thứ đại vương cần
178
00:12:44,680 --> 00:12:46,240
là người hiểu ngài ấy.
179
00:12:51,520 --> 00:12:52,400
Đến rồi.
180
00:13:03,840 --> 00:13:06,400
- Đại công chúa.
- Mị Nguyệt.
181
00:13:07,400 --> 00:13:08,600
- Cô mẫu.
- Mạnh Doanh.
182
00:13:08,680 --> 00:13:11,200
Cô mẫu, Ngụy Nhiễm và Chức nhi
đã đến chưa?
183
00:13:12,240 --> 00:13:14,640
Chức nhi?
Chức nhi chẳng phải đi cùng con sao?
184
00:13:16,240 --> 00:13:18,320
Sau khi Đại công chúa và tiểu công tử
rời khỏi nước Hàn,
185
00:13:18,400 --> 00:13:20,160
bị truy sát ở biên giới gần nước Triệu,
186
00:13:20,800 --> 00:13:23,680
không may lạc mất tiểu công tử.
Ngụy Nhiễm dẫn người đi tìm rồi.
187
00:13:24,240 --> 00:13:26,240
Hả? Sao lại xảy ra chuyện như vậy?
188
00:13:26,520 --> 00:13:28,560
- Đi, mau vào cung thôi.
- Đi thôi.
189
00:13:30,440 --> 00:13:32,000
Tỷ tỷ!
190
00:13:33,040 --> 00:13:34,120
Tiểu Nhiễm.
191
00:13:35,800 --> 00:13:38,480
- Tỷ tỷ.
- Tiểu Nhiễm.
192
00:13:38,560 --> 00:13:41,120
- Chức nhi của ta đâu?
- Tiểu công tử đâu?
193
00:13:42,600 --> 00:13:45,520
Thần dẫn Dịch hậu phá vòng vây,
194
00:13:45,600 --> 00:13:47,400
quay lại tìm tiểu công tử.
195
00:13:47,960 --> 00:13:50,280
Không ngờ gặp phải cường binh cản trở,
196
00:13:51,160 --> 00:13:53,200
mới biết người cướp tiểu công tử đi
là Triệu hầu Ung,
197
00:13:54,640 --> 00:13:56,160
là người của nước Triệu.
198
00:13:56,800 --> 00:13:57,800
Nước Triệu?
199
00:13:59,120 --> 00:14:01,200
Người nước Triệu đã cướp tiểu công tử đi.
200
00:14:02,480 --> 00:14:05,200
Chuyện này sao lại liên quan đến
nước Triệu?
201
00:14:05,280 --> 00:14:07,440
Ở giữa có khúc mắc gì đệ cũng không biết.
202
00:14:07,520 --> 00:14:10,440
- Mạnh Doanh!
- Đại công chúa! Đại công chúa!
203
00:14:12,240 --> 00:14:15,680
Phụ vương,
con xin người hãy cứu con của con.
204
00:14:15,760 --> 00:14:19,480
Nó mới ba tuổi thôi, con cầu xin người,
phụ vương.
205
00:14:19,560 --> 00:14:21,000
Mạnh Doanh,
206
00:14:21,080 --> 00:14:23,920
nếu cứu được,
sao quả nhân lại mặc kệ không lo chứ?
207
00:14:24,800 --> 00:14:26,800
Xem ra chuyện này Triệu hầu Ung
sớm đã có âm mưu,
208
00:14:27,360 --> 00:14:28,720
hắn cướp Chức nhi,
209
00:14:28,800 --> 00:14:32,080
chắc chắn là để lấy Chức nhi
khống chế nước Yên.
210
00:14:33,200 --> 00:14:36,720
Lúc này, dù quả nhân xuất binh đánh Triệu,
chỉ sợ
211
00:14:37,560 --> 00:14:39,400
cũng không thể đón con trai con về.
212
00:14:40,960 --> 00:14:42,360
Nhưng con trai của con,
213
00:14:42,440 --> 00:14:44,760
con trai của con phải làm sao?
214
00:14:44,840 --> 00:14:48,360
Nó phải làm sao đây? Nó mới ba tuổi thôi.
215
00:14:48,440 --> 00:14:49,600
Con yên tâm,
216
00:14:51,520 --> 00:14:53,760
con của con là đích công tử của nước Yên,
217
00:14:53,840 --> 00:14:55,720
cũng là người thừa kế vương vị nước Yên.
218
00:14:55,800 --> 00:14:59,960
Nghe nói, Yên vương Khoái đã định nhường
vương vị cho quốc tướng Tử Chi,
219
00:15:00,600 --> 00:15:02,880
đang chọn ngày lành
cử hành nghi thức nhường ngôi.
220
00:15:03,840 --> 00:15:07,240
Lúc này Triệu hầu Ung bắt con trai con,
221
00:15:07,600 --> 00:15:10,440
chắc chắn là để sau khi Tử Chi
lên vương vị,
222
00:15:10,520 --> 00:15:13,600
lấy danh nghĩa con trai con
xâm lược nước Yên
223
00:15:14,560 --> 00:15:17,400
nên con trai con
là nước Yên tương lai trong tay hắn,
224
00:15:17,960 --> 00:15:19,760
Triệu hầu Ung tuyệt đối không làm hại nó.
225
00:15:20,720 --> 00:15:22,760
Cho dù hắn không hại con của con
226
00:15:22,840 --> 00:15:25,840
nhưng nó còn nhỏ,
không thể không có con chăm sóc.
227
00:15:25,920 --> 00:15:29,520
Phụ vương, con xin người.
228
00:15:29,600 --> 00:15:31,120
Người cho con đi nước Triệu đi.
229
00:15:31,200 --> 00:15:34,760
Con lập tức khởi hành, phụ vương,
con cầu xin người!
230
00:15:34,840 --> 00:15:35,880
Hồ đồ!
231
00:15:36,720 --> 00:15:38,600
Nước Triệu vô cớ cướp con người khác,
232
00:15:38,680 --> 00:15:41,800
đang không tìm được kế để ngụy biện
trước mặt chư quốc,
233
00:15:42,200 --> 00:15:43,480
con lại tự muốn đến nộp mạng.
234
00:15:44,200 --> 00:15:47,160
Con có biết vì cứu con,
hi sinh bao nhiêu sĩ binh Đại Tần không?
235
00:15:47,760 --> 00:15:48,760
Con nói đi là đi,
236
00:15:49,320 --> 00:15:52,560
lẽ nào đem quốc gia đại sự, tính mạng
của tướng sĩ làm trò đùa sao?
237
00:15:53,000 --> 00:15:53,840
Mấy năm trước,
238
00:15:54,600 --> 00:15:55,880
vì nước Tần,
239
00:15:56,800 --> 00:15:59,160
con đã hi sinh tất cả bản thân con.
240
00:15:59,880 --> 00:16:03,560
Con không có nước, không có nhà,
không có cha, không có phu quân,
241
00:16:04,440 --> 00:16:06,760
con chỉ cần ở bên cạnh con trai duy nhất.
242
00:16:06,840 --> 00:16:08,400
Yêu cầu này quá đáng không?
243
00:16:09,240 --> 00:16:10,880
Phụ vương, con cầu xin người!
244
00:16:11,440 --> 00:16:14,240
Phụ vương, con xin người!
245
00:16:14,320 --> 00:16:16,120
Con cầu xin người, phụ vương.
246
00:16:34,880 --> 00:16:38,440
Con mãi mãi chỉ là quân cờ
trên bàn cờ của người.
247
00:16:42,360 --> 00:16:45,680
Đại công chúa.
248
00:16:54,000 --> 00:16:56,760
- Đại vương, đại công chúa…
- Mị Nguyệt,
249
00:16:57,400 --> 00:17:00,560
ta muốn yên tĩnh một mình,
nàng cũng ra ngoài đi.
250
00:17:02,240 --> 00:17:03,280
Dạ.
251
00:17:34,800 --> 00:17:38,400
Tắc nhi đã ngủ rồi,
con cũng mau thay đồ đi ngủ đi.
252
00:17:39,840 --> 00:17:41,120
Giờ con vẫn chưa muốn ngủ.
253
00:17:42,480 --> 00:17:43,920
Nguyệt nhi.
254
00:17:45,440 --> 00:17:47,680
Ta biết lòng con rất buồn.
255
00:17:49,800 --> 00:17:51,360
Quy cô, người xem đại công chúa,
256
00:17:52,520 --> 00:17:54,240
con đã từng ngưỡng mộ đại công chúa.
257
00:17:56,400 --> 00:17:58,040
Người có tình cha của đại vương,
258
00:17:58,800 --> 00:18:00,960
có cô mẫu thông minh như Doanh phu nhân,
259
00:18:02,120 --> 00:18:05,320
thân làm đích công chúa,
xuất giá làm vương hậu,
260
00:18:05,880 --> 00:18:08,560
con trai có thể được kế vị.
261
00:18:09,320 --> 00:18:10,280
Nhưng hôm nay,
262
00:18:11,360 --> 00:18:14,120
cô ấy còn không bằng một phụ nữ
bình thường trên chợ.
263
00:18:16,360 --> 00:18:18,960
Thiên hạ này là thiên hạ của nam nhân.
264
00:18:19,040 --> 00:18:21,360
Nam nhân tranh giành sự nghiệp,
265
00:18:21,440 --> 00:18:23,520
nữ nhân chỉ biết lau nước mắt.
266
00:18:23,600 --> 00:18:25,840
Cô cô, con không thích như vậy.
267
00:18:25,920 --> 00:18:27,440
Nhưng thân làm con gái,
268
00:18:27,520 --> 00:18:30,120
- làm được gì chứ?
- Con không biết.
269
00:18:30,200 --> 00:18:33,000
Nhưng con không bằng lòng người khác
sắp xếp số phận của con
270
00:18:34,400 --> 00:18:36,400
trong trời đất bốn phương như vậy.
271
00:18:38,640 --> 00:18:41,000
"Phấn kích bách vạn, ốc giả thiên lý.
272
00:18:41,080 --> 00:18:43,240
Súc tích nhiêu đa, địa thế hình tiện
273
00:18:43,640 --> 00:18:46,920
nên được danh thiên phủ,
hùng quốc trong thiên hạ."
274
00:18:54,120 --> 00:18:55,960
Dịch hậu nhà ta đến thăm Tô công tử.
275
00:18:57,120 --> 00:18:58,840
Tại hạ Tô Tần tham kiến Dịch hậu.
276
00:18:59,720 --> 00:19:01,120
Tô công tử, mau đứng lên.
277
00:19:08,560 --> 00:19:10,120
Có thể vào trong nói chuyện không?
278
00:19:11,280 --> 00:19:12,120
Mời!
279
00:19:19,000 --> 00:19:21,160
Xin hỏi Dịch hậu, đây là ý gì?
280
00:19:23,600 --> 00:19:25,880
Tô công tử là ân nhân cứu mạng
của Mạnh Doanh,
281
00:19:25,960 --> 00:19:27,600
xin nhận Mạnh Doanh một lạy.
282
00:19:28,240 --> 00:19:31,600
Dịch hậu không cần như vậy,
thực sự làm tại hạ tổn thọ.
283
00:19:32,400 --> 00:19:36,240
Hôm đó Mạnh Doanh bị nhốt
ở nước Hàn, mặt mày lem luốc,
284
00:19:36,920 --> 00:19:39,320
may mà có công tử từ xa xôi
truyền thư tới cứu.
285
00:19:39,400 --> 00:19:41,120
Người thân là Tần công chúa,
Yên vương hậu,
286
00:19:41,200 --> 00:19:43,360
rơi vào tay nước Hàn, bị người ta nhốt.
287
00:19:43,800 --> 00:19:46,240
Tô Tần giúp nguy cứu kẻ yếu,
việc nghĩa không từ.
288
00:19:46,320 --> 00:19:49,680
Quốc tướng Tử Chi hại mẹ con ta,
gây họa nước Yên.
289
00:19:50,960 --> 00:19:55,160
Tô công tử nhân nghĩa quân tử,
giúp Mạnh Doanh thoát khỏi đại nạn.
290
00:19:55,240 --> 00:19:58,480
Đại ân đại đức, vô cùng cảm kích,
xin nhận trọng tạ.
291
00:20:08,640 --> 00:20:11,560
Công chúa coi Tô Tần là loại người gì vậy?
292
00:20:15,640 --> 00:20:17,400
Tô công tử cứu ta trong hoạn nạn,
293
00:20:17,960 --> 00:20:19,800
Mạnh Doanh không có gì báo đáp.
294
00:20:19,880 --> 00:20:22,400
Tô Tần và Dịch hậu là giao tình đạo nghĩa.
295
00:20:22,760 --> 00:20:24,520
Tô Tần chỉ mong thấu hiểu cảm thông.
296
00:20:25,920 --> 00:20:29,520
Giờ xem ra, Dịch hậu cũng không thể
tránh khỏi quá tầm thường.
297
00:20:29,600 --> 00:20:33,040
Tô công tử tấm lòng trong sạch,
Mạnh Doanh biết rõ,
298
00:20:33,720 --> 00:20:37,200
chút tiền bạc này chẳng đáng
một xu trong mắt công tử.
299
00:20:37,280 --> 00:20:38,920
Nếu Dịch hậu thực sự muốn tạ ơn Tô Tần,
300
00:20:39,880 --> 00:20:41,640
chỉ cần coi Tô Tần là người bạn cũ,
301
00:20:42,600 --> 00:20:44,000
còn về những báu vật này,
302
00:20:44,360 --> 00:20:46,240
tại hạ sẽ không nhận.
303
00:20:48,760 --> 00:20:51,440
Mạnh Doanh ngu dốt, vừa sỉ nhục công tử,
304
00:20:51,920 --> 00:20:53,560
lại vừa sỉ nhục bản thân.
305
00:20:54,040 --> 00:20:55,400
Mong công tử lượng thứ.
306
00:20:55,680 --> 00:20:57,160
Dịch hậu không cần quá tự trách.
307
00:21:06,200 --> 00:21:07,840
Tại hạ thất lễ.
308
00:21:12,640 --> 00:21:13,960
Đây là cái gì vậy?
309
00:21:14,480 --> 00:21:16,160
- Muốn chim.
- Muốn chim hả?
310
00:21:16,240 --> 00:21:17,400
Tắc nhi thích chim.
311
00:21:17,480 --> 00:21:20,480
Tắc nhi muốn chim vàng nhỏ,
phải đọc Khải Phong cho mẫu thân nghe.
312
00:21:28,280 --> 00:21:31,480
Nếu Tắc nhi quên,
Quy bà bà giúp Tắc nhi đọc nhé.
313
00:21:32,720 --> 00:21:33,960
Có biết không Tắc nhi?
314
00:21:34,040 --> 00:21:37,000
Khải phong tự nam, xuy bỉ cức tâm
315
00:21:39,200 --> 00:21:40,400
Đọc hay lắm!
316
00:21:41,760 --> 00:21:43,880
- Đại vương.
- Tắc nhi.
317
00:21:46,440 --> 00:21:49,360
Tắc nhi có biết câu thơ này có
ý nghĩa gì không?
318
00:21:49,440 --> 00:21:51,640
- Biết ạ.
- Nói nghe coi.
319
00:21:52,280 --> 00:21:55,480
- Mẫu thân vất vả.
- Ồ, nói hay lắm.
320
00:21:56,760 --> 00:21:58,440
Mẫu thân đâu rồi?
321
00:22:00,440 --> 00:22:01,560
Chim nhỏ bị người bắt đi,
322
00:22:02,640 --> 00:22:04,840
mẫu thân của chúng không tìm
được chúng nữa,
323
00:22:05,040 --> 00:22:06,520
không thể bên cạnh chúng nữa.
324
00:22:06,600 --> 00:22:09,080
Mẫu thân của chim nhỏ có khóc không?
325
00:22:09,800 --> 00:22:10,840
Tất nhiên rồi.
326
00:22:10,920 --> 00:22:12,560
Chim nhỏ phải làm sao?
327
00:22:16,000 --> 00:22:19,040
Quy cô, dẫn Tắc nhi đi chơi đi.
328
00:22:20,400 --> 00:22:22,520
Nào, Tắc nhi, bà bà dẫn con đi chơi.
329
00:22:30,720 --> 00:22:32,160
Vừa nãy trông Đại vương rất vui.
330
00:22:33,680 --> 00:22:35,520
Hàm Cốc quan truyền chiến báo về,
331
00:22:36,160 --> 00:22:38,200
Tư Mã tướng quân đem quân xuất kích,
332
00:22:38,280 --> 00:22:41,520
liên quân không đỡ nổi một đòn,
bại ngay trận đầu,
333
00:22:42,080 --> 00:22:43,240
giết địch ba vạn.
334
00:22:45,080 --> 00:22:47,160
Liên quân ầm ầm trước cửa nhà ta
đã gần một năm.
335
00:22:48,160 --> 00:22:50,960
Trong thời gian đó, chúng ta
đã mất một vị công tử,
336
00:22:51,480 --> 00:22:53,920
bảy vị phong thần, năm vạn tướng sĩ.
337
00:22:55,080 --> 00:22:57,520
Hôm nay cuối cùng đã loại bỏ được
thế tấn công của liên quân,
338
00:22:58,160 --> 00:23:00,040
cũng khiến quả nhân thở phào nhẹ nhõm.
339
00:23:02,200 --> 00:23:03,040
Chúc mừng Đại vương.
340
00:23:05,440 --> 00:23:06,600
Vậy Đại vương,
341
00:23:07,400 --> 00:23:08,960
nhân lúc Hàm Cốc quan đại thắng,
342
00:23:09,840 --> 00:23:11,120
Đại vương có thể nào
343
00:23:12,120 --> 00:23:13,720
để chim nhỏ và mẫu thân của nó
344
00:23:14,480 --> 00:23:16,040
đoàn tụ nhau không?
345
00:23:19,360 --> 00:23:20,960
Nàng đang cầu xin cho Mạnh Doanh à?
346
00:23:22,360 --> 00:23:23,320
Dạ.
347
00:23:23,400 --> 00:23:26,560
Nếu nước Triệu đã bại trận ở Hàm Cốc quan,
348
00:23:26,640 --> 00:23:28,360
chặt đứt ngạo khí của họ,
349
00:23:28,440 --> 00:23:30,920
vậy chính là cơ hội tốt
để Đại vương khống chế họ.
350
00:23:33,520 --> 00:23:34,800
Nàng không biết Triệu hầu Ung,
351
00:23:35,600 --> 00:23:39,040
trong quân vương liệt quốc, Tề vương,
Ngụy vương đã sớm đến tuổi xế chiều.
352
00:23:39,120 --> 00:23:42,000
Sở vương không quả quyết,
Hàn vương nhu nhược,
353
00:23:42,080 --> 00:23:43,400
Yên vương hồ đồ,
354
00:23:44,240 --> 00:23:46,800
người có thể so với quả nhân,
chỉ có Triệu hầu Ung,
355
00:23:47,680 --> 00:23:50,520
có hoài bão và dã tâm rất lớn.
356
00:23:51,160 --> 00:23:53,680
Giờ công tử Chức đã rơi vào tay hắn,
357
00:23:53,920 --> 00:23:56,640
sau này chắn chắn sẽ cắn Yên vương
một miếng đau đớn.
358
00:23:57,960 --> 00:24:00,480
Nếu Mạnh Doanh lại rơi vào tay hắn,
359
00:24:00,560 --> 00:24:03,160
sẽ chỉ khiến hắn có nhiều cơ hội hơn.
360
00:24:04,800 --> 00:24:07,960
Đại công chúa từng hi sinh tất cả
vì nước Tần,
361
00:24:08,600 --> 00:24:10,240
mẫu quốc là chỗ dựa duy nhất của cô ấy.
362
00:24:11,240 --> 00:24:14,040
Sau này sẽ có vô số con cháu vương tộc
363
00:24:14,120 --> 00:24:15,600
hi sinh vì nước Tần.
364
00:24:17,080 --> 00:24:19,280
Đại vương nên có cách để họ nghĩ rằng,
365
00:24:19,760 --> 00:24:20,800
hi sinh vì mẫu quốc,
366
00:24:20,880 --> 00:24:23,600
- không oán không hối.
- Quốc gia đại sự,
367
00:24:24,600 --> 00:24:26,280
không thể chỉ nghĩ đến tình cảm con cái.
368
00:24:26,360 --> 00:24:29,600
Có lúc tình cảm con cái
cũng là quốc gia đại sự.
369
00:24:32,280 --> 00:24:33,560
Nhân gian như ván cờ,
370
00:24:34,320 --> 00:24:37,800
tạm thời bỏ một con
là để được nhiều con hơn.
371
00:24:38,280 --> 00:24:40,120
Đại vương, cho dù lần này
372
00:24:41,560 --> 00:24:43,320
nhường nhiều lợi ích cho nước Triệu
373
00:24:43,800 --> 00:24:46,160
nhưng không đồng nghĩa với
nhường cả ván cho nước Triệu.
374
00:24:47,440 --> 00:24:50,040
Nhưng nếu con cái vô vọng vào mẫu quốc,
375
00:24:51,360 --> 00:24:53,160
không thể cứu được.
376
00:24:53,240 --> 00:24:54,880
Nàng cầu xin cho Mạnh Doanh,
377
00:24:55,520 --> 00:24:57,440
là vì nàng và nó có tình cảm tốt?
378
00:24:58,240 --> 00:25:00,240
Không, thần thiếp
379
00:25:01,080 --> 00:25:02,960
chỉ nói lời thật lòng thôi.
380
00:25:03,280 --> 00:25:05,240
Thiếp từng có lúc cầu cứu vô vọng,
381
00:25:05,320 --> 00:25:06,960
biết cái khổ đó.
382
00:25:08,240 --> 00:25:11,960
Nếu mỗi người đều khoanh tay đứng nhìn
trong lúc người khác gặp khó khăn,
383
00:25:12,680 --> 00:25:14,880
vậy đừng mong lúc người đó gặp khó khăn
384
00:25:15,240 --> 00:25:17,280
- sẽ có người giúp đỡ.
- Lỡ như
385
00:25:18,000 --> 00:25:21,240
nàng giúp người khác,
đến lúc nàng cần giúp đỡ,
386
00:25:21,760 --> 00:25:23,000
vẫn không ai giúp thì sao?
387
00:25:23,920 --> 00:25:27,440
Thiếp biết, chuyện này không thể
phân biệt so đo.
388
00:25:28,400 --> 00:25:30,080
Thiếp cũng không phải
chỉ biết hi sinh, không cần thu hoạch.
389
00:25:31,680 --> 00:25:35,400
Nhưng nếu như không biết hi sinh,
chắc chắn không thể nói đến thu hoạch.
390
00:25:38,920 --> 00:25:40,320
Đại vương!
391
00:25:46,800 --> 00:25:49,080
Quả nhân sẽ phái người xuất sứ nước Triệu.
392
00:25:50,920 --> 00:25:52,120
Đa tạ Đại vương.
393
00:25:53,600 --> 00:25:54,720
Đa tạ lão bá.
394
00:26:16,120 --> 00:26:17,680
Thật là nhân tài tuyệt thế,
395
00:26:18,760 --> 00:26:19,960
đáng tiếc…
396
00:26:20,600 --> 00:26:21,880
đáng tiếc.
397
00:26:22,720 --> 00:26:24,760
Muội muội đọc được bài văn hay nào thế,
398
00:26:25,480 --> 00:26:26,960
mà lại cảm thán như vậy?
399
00:26:27,040 --> 00:26:28,160
Là Tô Tần.
400
00:26:29,200 --> 00:26:33,160
Sách luận của Tô Tử phải nói là
biện tài vô song, sách kinh đầy bùng.
401
00:26:33,760 --> 00:26:35,320
Nếu đã như vậy,
402
00:26:35,400 --> 00:26:37,000
sao không mau tiến cử cho đại vương?
403
00:26:37,080 --> 00:26:38,080
Điều này…
404
00:26:39,560 --> 00:26:40,800
chỉ sợ có hơi không ổn.
405
00:26:41,320 --> 00:26:43,520
- Tại sao không ổn?
- Sách luận của Tô Tần
406
00:26:44,080 --> 00:26:46,720
ngôn từ sắc bén, luận điểm rõ ràng
407
00:26:47,280 --> 00:26:50,960
nhưng chủ trương của Tô Tần
thực ra lại tương đồng với Trương Tử.
408
00:26:51,040 --> 00:26:52,360
Vậy có gì không tốt sao?
409
00:26:52,960 --> 00:26:56,800
Từ sách luận có thể thấy Tô Tần
tự cho mình thanh cao, tự cao tự đại.
410
00:26:56,880 --> 00:26:59,720
Kiểu người thanh cao như vậy
rất dễ quá bề cố chấp.
411
00:27:00,600 --> 00:27:03,800
Tỷ có biết đi xứ liệt quốc,
du thuyết quân vương,
412
00:27:03,880 --> 00:27:06,760
không thể chỉ dựa vào học thức,
mà còn phải quan sát nhân thế.
413
00:27:07,800 --> 00:27:09,800
Trên triều đường nếu không biết lựa lời,
414
00:27:10,360 --> 00:27:13,000
chỉ e rất khó giao lưu với người khác.
415
00:27:13,080 --> 00:27:15,560
Nhưng muội muội nói hắn
là nhân tài tuyệt thế,
416
00:27:16,280 --> 00:27:18,160
một người có lợi cho xã tắc,
417
00:27:18,680 --> 00:27:21,080
nếu để rơi vào tay người khác,
chẳng phải đáng tiếc sao?
418
00:27:21,160 --> 00:27:23,480
Trên đời khó có gì hoàn hảo tuyệt đối,
419
00:27:24,520 --> 00:27:28,080
chính vì Tô Tử tài hoa hơn người,
quốc sĩ vô song
420
00:27:28,560 --> 00:27:30,840
nên mới khiến muội nhớ vết xe đổ
421
00:27:30,920 --> 00:27:32,680
của Công Tôn Diễn từ quan bỏ đi.
422
00:27:33,480 --> 00:27:34,640
Một núi không thể có hai hổ,
423
00:27:35,480 --> 00:27:38,880
trước mắt tại triều đường nước Tần,
Trương Tử rất được đại vương trọng dụng.
424
00:27:39,920 --> 00:27:41,120
Trong sách luận này,
425
00:27:41,480 --> 00:27:44,520
có thể thấy mưu lược chủ kiến của Tô Tử
hơi giống với Trương Tử,
426
00:27:45,800 --> 00:27:47,760
nếu tiến cử Tô Tử vào triều,
427
00:27:47,840 --> 00:27:49,920
hắn và Trương Tử đối xử hòa hợp thì tốt,
428
00:27:50,200 --> 00:27:53,520
nếu như không hợp, chỉ sợ
khiến đại vương khó xử.
429
00:27:56,240 --> 00:27:57,760
Muội cũng không biết nên làm thế nào.
430
00:27:59,600 --> 00:28:01,360
Vẫn để đại vương tự quyết thì hơn.
431
00:28:02,560 --> 00:28:05,600
Hương Nhi, đem các sách lược đã chọn
và cái của Tô Tần
432
00:28:05,680 --> 00:28:07,400
mang đến Tuyên Thất điện.
433
00:28:08,240 --> 00:28:09,160
Dạ.
434
00:28:15,920 --> 00:28:18,360
Đại vương, Tô Tần cầu kiến.
435
00:28:19,000 --> 00:28:20,240
Có gì cầu kiến?
436
00:28:20,920 --> 00:28:23,560
Thừa Minh điện đã mang sách lược
của Tô Tần đến mấy ngày rồi,
437
00:28:24,200 --> 00:28:26,440
hắn muốn mời Đại vương gặp mặt,
cùng luận sách luận.
438
00:28:28,720 --> 00:28:31,600
Sách lược này có được Mị Nguyệt
đặc biệt tiến cử không?
439
00:28:33,840 --> 00:28:35,560
Vậy thì lui trước đi.
440
00:28:36,000 --> 00:28:37,080
Dạ.
441
00:28:52,480 --> 00:28:54,840
- Vương hậu.
- Đại công chúa.
442
00:28:57,920 --> 00:28:59,040
Đại công chúa sắc mặt không tốt,
443
00:29:00,280 --> 00:29:01,880
có phải ở đâu không khỏe?
444
00:29:04,080 --> 00:29:06,680
Cam Mậu đại phu
phái đi xuất sứ nước Triệu về rồi.
445
00:29:06,760 --> 00:29:09,160
Cam đại phu đón công tử Chức về rồi à?
446
00:29:09,240 --> 00:29:10,320
Không.
447
00:29:11,400 --> 00:29:14,040
Triệu hầu Ung cáo bệnh không gặp,
448
00:29:14,320 --> 00:29:17,360
lại khước từ nhiều lần,
giao thiệp không có kết quả.
449
00:29:17,440 --> 00:29:18,440
Cho dù như vậy,
450
00:29:19,520 --> 00:29:21,560
đại vương cũng sẽ nghĩ cách khác thôi.
451
00:29:22,560 --> 00:29:23,880
Vương hậu phí tâm rồi.
452
00:29:24,400 --> 00:29:25,240
Cho dù thế nào,
453
00:29:26,160 --> 00:29:29,960
đại công chúa có thể nhờ người từ nước Hàn
gửi thư cầu cứu về,
454
00:29:30,040 --> 00:29:32,440
đã là cát nhân thiên tướng,
vô cùng hiếm có.
455
00:29:33,000 --> 00:29:34,400
Sĩ tử đem thư về
456
00:29:34,480 --> 00:29:37,680
cũng vô cùng kiên trì, vô vàn khó khăn
mới mang thư của đại công chúa
457
00:29:38,240 --> 00:29:39,800
giao về tay đại vương.
458
00:29:39,880 --> 00:29:42,480
Tô Tần đích thực là người trung nghĩa,
459
00:29:43,000 --> 00:29:45,160
cứu mẹ con ta từ biển lửa nguy nan,
460
00:29:45,720 --> 00:29:48,680
đại ân đại đức khiến Mạnh Doanh
đời này khó lòng báo đáp.
461
00:29:49,360 --> 00:29:50,520
Theo ta biết,
462
00:29:51,160 --> 00:29:53,120
Tô Tần là người học rộng biết nhiều,
463
00:29:53,840 --> 00:29:57,200
tài hoa của người nếu được
đại vương nhìn nhận,
464
00:29:57,400 --> 00:30:00,800
giữ lại nước Tần lập công lập nghiệp,
chẳng phải một chuyện tốt đẹp sao?
465
00:30:02,240 --> 00:30:04,120
Đại công chúa nói đương nhiên đúng.
466
00:30:04,840 --> 00:30:06,280
Có điều, ta nghe nói
467
00:30:06,800 --> 00:30:10,240
Tô Tần đã nộp cho phụ vương rất nhiều
sách luận, đều không có kết quả.
468
00:30:10,880 --> 00:30:13,320
Không biết Vương hậu có biết lý do?
469
00:30:14,960 --> 00:30:18,320
Tuy đại vương bảo ta và Mị Nguyệt
cùng đọc sách luận
470
00:30:18,800 --> 00:30:22,800
nhưng ta chưa từng được đọc sách luận của
Tô Tử, tất cả đều do Mị Nguyệt đánh giá.
471
00:30:24,120 --> 00:30:27,520
Ta nghĩ Mị Nguyệt chắc chắn
cũng sẽ thấy được tài năng của Tô Tần,
472
00:30:27,600 --> 00:30:30,800
sẽ ra sức tương trợ,
tiến cử Tô Tần cho đại vương.
473
00:30:49,200 --> 00:30:50,080
Đã mấy giờ rồi?
474
00:30:51,120 --> 00:30:52,520
Sắp giờ Tỵ rồi ạ.
475
00:30:53,920 --> 00:30:56,240
Mau lên, đỡ ta đi Thừa Minh điện.
476
00:30:57,280 --> 00:30:58,440
Vương hậu cẩn thận.
477
00:30:59,440 --> 00:31:01,280
Vương hậu gần đây bị bênh đau đầu,
478
00:31:01,360 --> 00:31:04,080
thái y nói để người ít lao lực,
nghỉ ngơi nhiều.
479
00:31:04,160 --> 00:31:06,520
Hôm nay người đừng đi Thừa Minh điện nữa.
480
00:31:08,080 --> 00:31:10,160
Hàng ngày sách luận đưa đại vương,
481
00:31:10,760 --> 00:31:12,800
đều là Mị Nguyệt ở đó tự nói tự đọc.
482
00:31:12,880 --> 00:31:15,360
Đại vương thỉnh thoảng gọi người
đến nghiên cứu,
483
00:31:15,440 --> 00:31:17,760
trong mắt cũng chỉ có một mình Mị Nguyệt.
484
00:31:18,840 --> 00:31:20,120
Nếu ta không đi,
485
00:31:21,080 --> 00:31:22,280
vậy Thừa Minh điện
486
00:31:23,040 --> 00:31:25,360
thực sự thành thiên hạ của
một mình Mị Nguyệt rồi.
487
00:31:25,440 --> 00:31:27,080
Nhưng sức khỏe của Vương hậu.
488
00:31:29,920 --> 00:31:32,320
Đi thôi, đi Thừa Minh điện.
489
00:31:43,520 --> 00:31:44,720
Tỷ tỷ,
490
00:31:44,800 --> 00:31:47,760
tỷ sức khỏe không tốt, vẫn nên
về nghỉ ngơi sớm đi.
491
00:31:49,800 --> 00:31:51,000
Không sao đâu.
492
00:31:56,280 --> 00:31:57,360
Mị Nguyệt.
493
00:31:58,240 --> 00:32:01,120
- Đại công chúa.
- Đại công chúa đến rồi.
494
00:32:01,720 --> 00:32:02,760
Vương hậu.
495
00:32:03,440 --> 00:32:04,320
Mau đến đây.
496
00:32:07,600 --> 00:32:09,920
Nghe thái y nói sức khỏe công chúa
vẫn còn yếu,
497
00:32:10,000 --> 00:32:13,520
ta đang định bỏ thời gian đến thăm
công chúa, sao công chúa lại đến đây?
498
00:32:13,880 --> 00:32:16,560
Tỷ đến thăm ta và ta đến thăm tỷ
có gì khác nhau chứ?
499
00:32:16,640 --> 00:32:19,480
Huống hồ, ta ở trong cung nhàn rỗi vô vị,
500
00:32:19,560 --> 00:32:21,240
suốt ngày chỉ nhớ con của ta,
501
00:32:21,720 --> 00:32:25,240
nếu ta không ra ngoài nói chuyện với tỷ,
e rằng sẽ buồn bực chết mất.
502
00:32:26,400 --> 00:32:28,120
Nhưng thời tiết bên ngoài lạnh như vậy.
503
00:32:31,240 --> 00:32:34,480
Ôi trời, tay công chúa lạnh quá.
Hương Nhi, mau,
504
00:32:34,560 --> 00:32:36,640
- đem một hũ trà tới đây.
- Dạ.
505
00:32:39,240 --> 00:32:40,840
Phụ vương thật tin tưởng tỷ,
506
00:32:41,200 --> 00:32:43,240
để những sách lược chính sự này ở đây,
507
00:32:43,320 --> 00:32:45,280
do tỷ tùy ý tuyển chọn sắp xếp.
508
00:32:46,560 --> 00:32:49,560
Nào dám tùy ý chọn chứ.
Rõ ràng là cẩn thận dè dặt,
509
00:32:49,640 --> 00:32:52,400
chỉ sợ có chút sai sót,
có chút lỗ hổng nào.
510
00:32:52,480 --> 00:32:54,200
Mị Nguyệt làm việc cẩn thận tỉ mỉ,
511
00:32:55,440 --> 00:32:57,720
vậy đã đọc sách luận của Tô Tần chưa?
512
00:32:58,600 --> 00:32:59,520
Đọc rồi.
513
00:33:00,440 --> 00:33:03,000
Có phải cũng có điểm đáng chú ý không?
514
00:33:03,800 --> 00:33:07,400
Sách lược của Tô Tần chú trọng toàn diện,
phân chia rõ ràng,
515
00:33:07,480 --> 00:33:09,120
có thể nói là xuất sắc.
516
00:33:09,440 --> 00:33:13,120
Vậy vì sao rất nhiều sách lược của Tô Tần,
dâng vào cung đều như đá chìm đáy biển?
517
00:33:13,880 --> 00:33:16,360
Sách lược của Tô Tần đích thực rất tốt
518
00:33:17,560 --> 00:33:20,600
nhưng lại không khác gì với quốc sách
mà hiện giờ đại vương thi hành.
519
00:33:21,120 --> 00:33:23,320
Tỷ đang nói không có ý gì mới à?
520
00:33:24,200 --> 00:33:25,440
Góc độ tuy không giống nhau
521
00:33:25,520 --> 00:33:27,440
nhưng lại có hiệu quả như nhau.
522
00:33:28,000 --> 00:33:29,560
Đây là ý kiến của Mị Nguyệt
523
00:33:30,400 --> 00:33:31,720
hay là ý kiến của phụ vương?
524
00:33:32,280 --> 00:33:35,480
Mị Nguyệt chỉ tổng kết nội dung
của sách lược
525
00:33:36,000 --> 00:33:38,800
nhưng có dùng hay không,
hoàn toàn do đại vương định đoạt.
526
00:33:38,880 --> 00:33:40,080
Nói như vậy,
527
00:33:40,640 --> 00:33:44,520
quyết định của phụ vương ít nhiều cũng có
liên quan đến tổng kết của tỷ?
528
00:33:46,520 --> 00:33:49,680
Đại công chúa nói như vậy,
thực sự coi trọng Mị Nguyệt rồi.
529
00:33:53,400 --> 00:33:55,920
Nếu phụ vương đã giao trọng trách này
cho Mị Nguyệt,
530
00:33:56,400 --> 00:33:58,360
vậy Mạnh Doanh không làm phiền nữa.
531
00:34:12,880 --> 00:34:14,480
Đại công chúa, vương hậu đến rồi.
532
00:34:15,280 --> 00:34:16,639
Sao người lại đến chỗ ta?
533
00:34:21,400 --> 00:34:22,560
Vương hậu.
534
00:34:23,159 --> 00:34:24,159
Vương hậu.
535
00:34:25,639 --> 00:34:27,159
Vương hậu hiếm khi tới chỗ ta.
536
00:34:29,920 --> 00:34:31,239
Vương hậu ngồi đi.
537
00:34:32,880 --> 00:34:34,400
Đại công chúa ngồi đi.
538
00:34:40,199 --> 00:34:41,800
Chỉ là đến thăm Công chúa,
539
00:34:43,040 --> 00:34:46,040
từ lúc Đại công chúa xuất giá,
ta một lòng nhớ nhung.
540
00:34:47,520 --> 00:34:51,480
Ngày đó chỉ nhớ hôn sự của
Đại công chúa có hơi miễn cưỡng,
541
00:34:52,239 --> 00:34:56,239
không ngờ lại có nhiều khó khăn
và vất vả như vậy.
542
00:34:56,320 --> 00:34:57,840
Mạnh Doanh không trách người khác,
543
00:34:58,640 --> 00:35:00,320
chỉ trách bản mệnh không tốt.
544
00:35:00,400 --> 00:35:02,280
Đại công chúa sao phải tự oán tự trách
545
00:35:02,360 --> 00:35:03,720
bản thân mình như vậy?
546
00:35:04,440 --> 00:35:07,560
Cát nhân thiên tướng, nói không chừng
547
00:35:07,640 --> 00:35:09,480
bên cạnh có người giúp được Công chúa.
548
00:35:09,560 --> 00:35:11,640
Ta là con gái đã xuất giá của phụ vương.
549
00:35:12,280 --> 00:35:13,520
Mệnh như cỏ dại.
550
00:35:13,600 --> 00:35:16,080
Đại công chúa và Mị Nguyệt
luôn quan hệ tốt.
551
00:35:17,320 --> 00:35:20,320
Ở hậu cung, Mị Nguyệt được đại vương
sủng ái nhất,
552
00:35:21,040 --> 00:35:23,000
Đại công chúa trong lòng có nỗi khó gì,
553
00:35:23,760 --> 00:35:25,440
sao không xin Mị Nguyệt giúp đỡ?
554
00:35:25,520 --> 00:35:28,200
Mị Nguyệt chỉ là phi tần hậu cung,
555
00:35:29,040 --> 00:35:30,760
cho dù phụ vương sủng ái tỷ ấy
556
00:35:31,200 --> 00:35:33,760
nhưng chuyện đại sự
như nhìn người dùng người ra sao,
557
00:35:34,240 --> 00:35:35,760
e là Mị Nguyệt cũng không làm chủ được
558
00:35:38,040 --> 00:35:39,520
Đại công chúa sai rồi.
559
00:35:40,440 --> 00:35:43,200
Đại vương một mực nghe lời Mị Nguyệt.
560
00:35:43,640 --> 00:35:46,800
Mị Nguyệt cho dù không làm chủ hết,
cũng có thể làm chủ một nửa.
561
00:35:48,360 --> 00:35:51,720
Đại công chúa nên biết Trương tướng
562
00:35:52,120 --> 00:35:55,160
Trương Tử có vị trí không ai sánh được
ở trong triều.
563
00:35:56,880 --> 00:35:58,720
Phụ vương trọng tài hoa của Trương Tử.
564
00:36:00,320 --> 00:36:03,960
Đúng là Trương Tử có tài,
nhưng nếu không có Mị Nguyệt,
565
00:36:04,440 --> 00:36:08,200
sao ông ấy có thể hô mưa gọi gió,
muốn gì được nấy ở trong triều.
566
00:36:08,280 --> 00:36:10,800
Nếu Mị Nguyệt có thể giúp được Trương Tử,
567
00:36:11,200 --> 00:36:13,000
cũng sẽ giúp được Tô Tử.
568
00:36:13,480 --> 00:36:16,040
Giao tình giữa Trương Nghi
và Mị Nguyệt khác với người khác.
569
00:36:16,680 --> 00:36:18,520
Trương Nghi có ơn với Mị Nguyệt.
570
00:36:18,600 --> 00:36:20,920
Mị Nguyệt biết ơn báo đáp,
cũng không quá đáng.
571
00:36:21,000 --> 00:36:22,080
Cho nên
572
00:36:23,160 --> 00:36:26,040
Mị Nguyệt không muốn có người tranh đấu
573
00:36:26,600 --> 00:36:29,680
với Trương Nghi trong triều cũng là
điều dễ hiểu.
574
00:36:37,560 --> 00:36:39,720
Bộ y phục nhỏ này nhìn thích thật.
575
00:36:41,320 --> 00:36:44,520
Là Đại công chúa làm cho công tử Chức sao?
576
00:36:45,000 --> 00:36:48,360
Ta ngày ngày ngoài việc nhớ con,
còn có thể làm chuyện gì khác?
577
00:36:49,200 --> 00:36:50,640
Làm cho nó một chút quần áo,
578
00:36:50,720 --> 00:36:53,960
cắt vá một chút, khâu may vài đường,
579
00:36:54,920 --> 00:36:58,320
giống như chạm từng chút
vào cơ thể của nó.
580
00:36:58,400 --> 00:37:00,400
Công tử Chức thật may mắn,
581
00:37:01,080 --> 00:37:03,400
ta chưa từng làm cho Đảng nhi
nhiều quần áo như vậy.
582
00:37:14,400 --> 00:37:15,760
Cái này
583
00:37:17,600 --> 00:37:18,800
là cho đại vương à?
584
00:37:21,480 --> 00:37:23,800
Phụ vương kén chọn. Túi thơm này,
585
00:37:24,480 --> 00:37:26,520
không biết có tặng được đi không?
586
00:37:35,000 --> 00:37:36,480
Làm tinh xảo thật đó.
587
00:37:40,760 --> 00:37:42,880
Đại công chúa trước giờ
kiêu căng ngạo nghễ.
588
00:37:42,960 --> 00:37:45,520
Hôm nay thấy bộ dạng ấy của người,
lại vô cùng đáng thương.
589
00:37:46,680 --> 00:37:48,400
Ta vốn chỉ là đoán mò.
590
00:37:48,920 --> 00:37:51,080
Chuyện hôm nay thật là trùng hợp.
591
00:37:51,880 --> 00:37:54,120
Vô tình phán đoán được tâm ý
của công chúa.
592
00:37:54,200 --> 00:37:55,520
Tâm ý của đại công chúa?
593
00:37:56,520 --> 00:37:58,040
Người kiêu căng ngạo nghễ,
594
00:37:58,120 --> 00:38:00,800
càng dễ bộc lộ tâm tư của bản thân,
595
00:38:01,440 --> 00:38:03,480
công chúa có tình cảm sâu sắc
596
00:38:03,560 --> 00:38:05,000
với sĩ tử đó.
597
00:38:05,080 --> 00:38:06,720
Vương hậu nói đến sĩ tử nào?
598
00:38:07,600 --> 00:38:10,560
Đương nhiên là Tô Tần của Đông Chu rồi.
599
00:38:25,280 --> 00:38:26,120
Kìa.
600
00:38:32,680 --> 00:38:33,680
Tô tiên sinh.
601
00:38:35,360 --> 00:38:37,440
- Tô tiên sinh.
- Bình này hết nước rồi,
602
00:38:37,520 --> 00:38:39,400
đi lấy nước cho ta.
603
00:38:39,480 --> 00:38:41,280
Ngài đã nợ tiền phòng hai tháng rồi,
604
00:38:42,000 --> 00:38:44,080
hơn nữa thẻ trúc dùng tháng này,
vẫn chưa trả tiền.
605
00:38:44,720 --> 00:38:46,880
Hay là ngài nghĩ cách thanh toán tiền đi.
606
00:38:53,680 --> 00:38:56,760
Đừng lật hòm đó nữa, không có
đồ đáng tiền đâu.
607
00:38:56,840 --> 00:38:59,080
Đồ đáng tiền đều thế chấp hết rồi.
608
00:39:04,200 --> 00:39:05,280
Những thứ này…
609
00:39:05,360 --> 00:39:06,720
mang đi bán đi.
610
00:39:07,440 --> 00:39:10,680
Tô tiên sinh, đây là những sách luận
ngài phí tâm phí sức thức đêm để viết mà.
611
00:39:11,480 --> 00:39:14,440
Những sách luận này, nếu lúc hữu dụng,
đáng giá ngàn vàng.
612
00:39:14,520 --> 00:39:16,440
Vào lúc vô dụng, chẳng đáng một xu.
613
00:39:17,000 --> 00:39:18,640
Bây giờ nó đã không có ích nữa,
614
00:39:19,960 --> 00:39:22,680
- mau đem bán đi.
- Nói thật với ngài nhé,
615
00:39:22,760 --> 00:39:25,240
những thẻ trúc đã viết lên,
chẳng đáng mấy đồng đâu.
616
00:39:31,640 --> 00:39:32,600
Vậy ngươi nói,
617
00:39:35,080 --> 00:39:37,680
trong phòng này còn đồ gì
đáng tiền nữa đây?
618
00:39:43,560 --> 00:39:45,280
Đây, tiên sinh ơi,
619
00:39:45,360 --> 00:39:47,480
cái áo lông hắc miêu
chẳng phải đáng giá sao?
620
00:39:48,880 --> 00:39:50,040
Có mắt nhìn đó,
621
00:39:51,040 --> 00:39:52,600
còn mỗi nó đáng được mấy đồng
622
00:39:53,360 --> 00:39:54,720
nhưng giờ trời đã lạnh rồi,
623
00:39:54,800 --> 00:39:56,880
ta cũng chỉ có một chiếc để mặc chống rét.
624
00:39:56,960 --> 00:39:58,840
Tiên sinh cứ nghĩ cách
vượt qua trước mắt đã,
625
00:39:58,920 --> 00:40:01,200
hãy nghĩ đến nóng hay lạnh.
626
00:40:01,280 --> 00:40:03,360
Nếu không, tôi mang đi cầm đây.
627
00:40:06,120 --> 00:40:08,280
Cầm đi. Đừng đến phiền ta nữa.
628
00:40:09,480 --> 00:40:10,320
Dạ.
53398
Can't find what you're looking for?
Get subtitles in any language from opensubtitles.com, and translate them here.